Chương 13: Vở kịch tình cảm hàng năm

Nghỉ ngơi giữa giờ kết thúc, Tô Dương ngồi lại vị trí cũ, Lục Duật Thành ngồi chung với An Ninh. An Ninh hận không thể dán cả người lên Lục Duật Thành, tựa như đang khoe khoang, lại như đang tuyên cáo chủ quyền.

Tô Dương chẳng thèm nhìn, chỉ xem hình ảnh trong ống kính trước mặt đạo diễn Chu.

Bảng ra hiệu còn chưa hạ xuống, trợ lý của đạo diễn Chu vội vã đi tới, "Đạo diễn Chu, là điện thoại của Quý tổng."

Quý tổng chính là Giám đốc điều hành của một tập đoàn tài chính trong nước. Trước đó, đạo diễn Chu thông qua các loại quan hệ để tìm được anh ta, hy vọng diễn viên không chuyên như anh ta có thể đóng vai kẻ săn mồi tài chính trong phim.

Đây không phải là nhân vật chính của bộ phim, nhưng vai diễn có phần quan trọng.

Trong mấy trăm diễn viên tới thử kính, không ai có thể diễn ra khí tràng cùng khí phách của một kẻ săn mồi tài chính.

Vai diễn này có ba lần đối đầu ngang tài ngang sức với nhân vật nam chính mà Cố Hằng diễn, mỗi lần đều là bước ngoặt của bộ phim.

Bởi vì còn chưa chọn được người thích hợp, đạo diễn Chu chỉ có thể tìm người của giới tài chính tới làm diễn viên phụ.

Trong giới tài chính, người có sức ảnh hưởng, lại có khí tràng cùng giá trị khuôn mặt cao, cũng chỉ có vị Quý tổng này, đương nhiên còn có một người khác tên là Tưởng Bách Xuyên.

Nhưng Tưởng Bách Xuyên đã thẳng thắn cự tuyệt, anh ta chỉ có thể tìm Quý tổng, Quý tổng lại đáp ứng rất sảng khoái.

Không biết lần gọi điện thoại này có phải là để thương lượng chi tiết quay phim hay không.

"Chào Quý tổng."

Sau khi hai người hàn huyên, Quý tổng đi thẳng vào vấn đề, nói vừa nhận thông báo, một tuần sau thủ tướng có chuyến thăm tại một đất nước nào đó, là một trong những đại biểu của đoàn thương nghiệp, anh ta cũng phải ra nước ngoài, thời gian xuất ngoại lại trùng lặp với thời gian quay phim.

Đạo diễn Chu mất mát một trận, lại ôm một phần vạn hy vọng, "Vậy chúng ta quay phần diễn của ngài trước nhé?" Đã dự kiến là cuối tuần này, toàn bộ phần quay chụp tại nước ngoài sẽ được hoàn thành.

Quý tổng: "Thật sự xin lỗi, sau hôm nay tôi phải lập tức đi ngay. Phòng ban có cuộc họp, tuần này đều phải ở bên kia, cuối tuần sẽ ra nước ngoài."

Quý tổng biểu đạt sự áy náy nhiều lần.

Đạo diễn Chu cũng hiểu, Quý tổng không thể tự quyết định một chuyện lớn như vậy, hai người trò chuyện thêm vài phút đồng hồ rồi mới kết thúc cuộc gọi.

"Làm sao thế?" Lục Duật Thành hỏi đạo diễn Chu.

Đạo diễn Chu nói tóm tắt lại sự việc, hỏi Lục Duật Thành: "Cho dù Quý tổng có dành thời gian ra thì cũng đã là ba tuần sau, nhưng cũng chẳng đảm bảo anh ta sẽ không có những kế hoạch khác."

Lục Duật Thành đăm chiêu, một lát sau nói rằng: "Nếu thật sự không được thì dùng diễn viên đi."

Đạo diễn Chu thở dài: "Không quay được hiệu quả rung động như đã dự đoán."

Lúc này, Tô Nịnh Nịnh đi tới, mắt nhìn Tô Dương, hiến kế thay đạo diễn Chu: "Tìm Tưởng Bách Xuyên ấy, Tưởng Bách Xuyên đẹp trai hơn Quý tổng nhiều."

Đạo diễn Chu: "Người ta cũng phải nguyện ý mới được!"

Tô Dương giả câm giả điếc, cúi đầu nhìn di động.

Lục Duật Thành kiềm lòng không đặng mà nhìn về phía Tô Dương, hắn biết cô sẽ không giúp mình.

Kỳ thực chỉ cần một câu của cô, không có khả năng Tưởng Bách Xuyên không đến, nhưng hắn biết, cô sẽ không làm vậy.

Một bộ phim mà thôi, kiếm được tiền hay không cũng chẳng đáng kể, Tưởng Bách Xuyên có tới hay không hắn cũng chẳng quan tâm, cái hắn muốn chỉ là thái độ của cô.

Dường như chỉ cần cô để Tưởng Bách Xuyên tới diễn là có thể chứng minh cô vẫn còn thích hắn.

Nghĩ đến đây, Lục Duật Thành lại không nhịn được mà xót xa mà cười tự giễu.

Hắn còn hy vọng xa vời gì chứ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!