Chương 49: Như Hoa

Convert: Sakahara

Editor: Manh

Xuống tầng dưới của nhà hàng, bên cạnh không còn ai khác, Tưởng Bách Xuyên xoay người, nhỏ giọng hỏi bảo vệ sĩ đứng sau lưng: "Xong xuôi hết rồi chứ?"

Vệ sĩ nhìn trái ngó phải, đoạn đáp: "Đã công bố rồi ạ."

Tô Dương quay đầu: "Công bố cái gì cơ?"

Tưởng Bách Xuyên không nói thật với cô, chỉ có lệ một câu: "Chuyện làm ăn ấy mà."

Tô Dương "A" một tiếng, không hỏi nhiều nữa.Trên đường trở về khách sạn, người lái xe tự động nâng tấm ngăn trong xe lên.

Không gian phía sau trở nên tách biệt.

Tưởng Bách Xuyên cùng Tô Dương rất ít khi làm động tác thân mật, xuất phát từ sự tôn trọng đối với người lái xe, ngay cả hôn cũng hiếm hoi vô cùng. Thỉnh thoảng, khi vui vẻ, Tô Dương sẽ tặng Tưởng Bách Xuyên một nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước.

Tô Dương kéo tay vịn ghế xuống, ngồi nghiêng người, chống khuỷu tay ở trên, tay đỡ cằm, cười nhìn Tưởng Bách Xuyên.

Cô còn đang nghĩ về câu "Đồng là cô gái xinh đẹp nhất mà anh từng thấy, không ai sánh bằng."

Chẳng người phụ nữ nào chê lời khen ngợi.

Cho dù đối phương dối lòng mà nói ra.

Đây chính là sự lừa mình dối người của phụ nữ.

Nghĩ đến đây, cô không nhịn được mà cười rộ lên.

Tưởng Bách Xuyên đang nhìn di động, cảm nhận được ánh mắt nóng rực của cô, anh nghiêng mắt, "Em nhìn gì thế?"

Tô Dương nhếch miệng: "Nhìn tiểu ca ca xinh đẹp chứ còn gì nữa."

Tưởng Bách Xuyên nâng tay gõ lên trán cô: "Sau này không được gọi anh như thế đâu đấy."

Anh không thích cô gọi loạn, nhiều năm như vậy, anh chỉ cho phép cô gọi tên anh hoặc gọi ông xã.

Trước đây, cô còn từng chế nhạo anh, nói anh cứng ngắc cổ hủ.

Nhưng anh không thèm để ý, từ đầu đến cuối vẫn khăng khăng như một.

Sau khi nói xong, Tưởng Bách Xuyên nhìn chằm chằm vào di động, thỉnh thoảng còn bấm vài cái.

Tô Dương hỏi: "Anh đang xem gì thế?"

Tưởng Bách Xuyên: "Weibo của Tô Tiểu Hoa."

Sau khi hiểu ra, Tô Dương cười ha hả, sau lại cảm thấy có gì đó không đúng, rõ ràng anh nói với ngữ điệu trào phúng mà!

Cô phẫn nộ thở hổn hển: "Tưởng Bách Xuyên, đủ rồi đấy! Đừng cho rằng em không nghe ra là anh đang chế nhạo em! Chẳng lẽ em lớn lên không xinh đẹp bằng hoa sao?"

Tưởng Bách Xuyên nửa cười nửa không: "Thế còn phải xem là hoa gì đã, quả thực có một loài hoa kém hơn em chút xíu đấy."

Tô Dương nén tính tình nóng nảy, hỏi anh: "Là hoa gì?"

Tưởng Bách Xuyên: "Như Hoa[1]."

[1] (ruhua): Như hoa

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!