18
Vệ Tu tuy thường tự giễu bản thân sa đọa, nhưng bị người khác chỉ trích p. hóng đ. ãng thì lại là chuyện hoàn toàn khác.
Cả đời y cấm dục giữ mình, nào từng trải qua nỗi nhục như thế!
Mặt y đỏ bừng, nhưng không cách nào phản bác, chỉ biết lặp đi lặp lại:
"Lý nào lại vậy! Lý nào lại vậy!"
Vệ Tu thẹn quá hóa giận bỏ đi.
Nhưng chẳng bao lâu y không kìm được mà quay lại, bế Từ Doãn Xuân vào phòng tắm rửa sạch sẽ.
Trong lúc tắm rửa, Từ Doãn Xuân lại bắt đầu táy máy tay chân.
Vệ Tu không thể nhịn thêm, ném Từ Doãn Xuân còn đang tắm dở xuống rồi bước ra ngoài!
"Dáng vẻ đó của anh thì đi đâu được chứ?" Từ Doãn Xuân trong bồn tắm cười trên nỗi đau của người khác:
"Giờ có muốn đeo đai trinh tiết cũng muộn rồi, đeo không vừa nữa đâu ha?"
Từ Doãn Xuân vừa nói vừa cười hì hì, Vệ Tu chỉ biết nghiến răng:
"Chẳng liên quan gì đến em!"
Y quả thực quá nuông chiều Từ Doãn Xuân rồi!
19
Ngày hôm sau, Vệ Tu ép Từ Doãn Xuân học bài.
Sau khi kết hôn, y bận rộn công việc, không có thời gian làm thư đồng cho Từ thiếu gia, mấy tháng nay Từ Doãn Xuân chỉ có thể tự mình lên lớp.
Vệ Tu:
"Lần này anh không giúp được em, tự lo liệu đi!"
Từ Doãn Xuân:
"Biết rồi, chẳng ai cần anh giúp!"
Từ Doãn Xuân gục mặt xuống bàn học bài, uể oải lật sách.
Vệ Tu thấy hai mắt hắn còn ngái ngủ, không kìm được muốn mắng người.
Nhưng vừa nghĩ đến lý do Từ Doãn Xuân mệt mỏi như vậy, trong đầu Vệ Tu lập tức hiện lên ký ức đáng xấu hổ hôm qua, bản thân chẳng biết liêm sỉ mà quấn quýt cùng Từ Doãn Xuân làm mấy hiệp.
Lời mắng đến bên miệng đành phải nuốt xuống, Vệ Tu đứng dậy đi vào bếp.
Một lúc sau, Vệ Tu pha một bình trà ô long đậm đặc.
"Này, uống chút trà đi." Vệ Tu nhướng mày, ra hiệu: trà em thích đến rồi nè.
Kết quả Từ Doãn Xuân chỉ liếc mắt:
"Thiếu gia lạc hậu quá, thế giới này người ta chuộng uống cà phê."
Vệ Tu:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!