Chương 45: (Vô Đề)

191 

Ngày thứ ba, kỳ mẫn cảm kết thúc, rốt cuộc cơn nóng đầu, bốc đồng của Vệ Tu cũng biến mất. 

"Thiếu gia, uống chút canh đi." Từ Doãn Xuân bưng bát canh gà tới:

"Mau bồi bổ một chút, không thì dinh dưỡng không theo kịp đâu." 

Cậu nấu à? 

Không phải. 

"Vậy thì không uống, tôi không uống đồ bán ngoài tiệm." 

Từ Doãn Xuân bận rộn chăm sóc Vệ Tu, nào có sức đâu mà đi nấu canh. Hắn nói:

"Cầu xin anh đó, thiếu gia." 

Nhưng Vệ Tu quay đầu, nói không uống là không uống. 

Mấy ngày nay Vệ Tu uống quá nhiều thuốc, uống đến mức đầu óc hơi mơ hồ, tình tình đại thiếu gia thường ngày kìm nén giờ cũng chẳng giấu nổi nữa. 

Vệ Tu bắt đầu chê bai đủ thứ:

"Chăn ga quá thô, không thể mua loại sợi cao cấp hơn à?" 

Từ Doãn Xuân: … 

Góc kia có bụi. 

… 

"Sao tôi vẫn ngửi thấy mùi của Thẩm Tích? Thối chết đi được." 

… 

"Tôi muốn tắm, mau đi chuẩn bị." 

Từ Doãn Xuân không nhịn nổi nữa:

"Anh có sức nói thì tự đứng dậy nấu canh đi!" 

Vệ Tu im lặng, bắt đầu dùng dằng giận dỗi. 

192 

Từ Doãn Xuân đi nấu canh, vừa nấu vừa tức tối. 

Yêu cầu của Vệ Tu lắm thật, rốt cuộc ai mới là thiếu gia đây… à, thiếu gia đúng là thiếu gia thật! 

Canh nấu xong, Vệ Tu vẫn quay lưng về phía Từ Doãn Xuân, còn đang giận dỗi. 

Từ Doãn Xuân bất đắc dĩ đành lau sạch bụi, mở cửa sổ ra. 

Gió thổi qua, hương hoa quế bay vào. 

Vệ Tu xoay người lại, phát hiện ngoài cửa sổ trồng đầy hoa quế. 

Y thích hoa quế. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!