Chương 42: (Vô Đề)

178 

Nên ra ngoài không? 

Nếu là ngày thường có lẽ Từ Doãn Xuân đã sớm trèo lên giường Vệ Tu để hỏi han ân cần. 

Nhưng lúc này hắn lại thấy xấu hổ một cách khó hiểu, nhất thời không biết có nên ra ngoài hay không, nhất là khi hắn còn phát hiện Vệ Tu sau khi tắm xong lại chẳng mặc gì. 

Từ Doãn Xuân chợt nảy ra một ý, bắt đầu nhắn tin cho Vệ Tu. 

Từ Doãn Xuân: [Thiếu gia vẫn ổn chứ?]

Từ Doãn Xuân: [Jerry thò đầu. jpg]

Chốc lát sau, Vệ Tu trả lời: [Có việc gì không?]

Từ Doãn Xuân: [Anh đang làm gì?]

Vệ Tu: [Đọc sách, sao thế?]

Ồ… đọc sách? 

Hiểu lầm rồi, hóa ra không phải là kỳ mẫn cảm mà đang đọc sách. 

… Hóa ra khi đọc sách một mình thiếu gia lại thở hổn hển như vậy? 

179 

Dựa vào niềm tin mù quáng dành cho Vệ Tu, có một giây phút nào đó Từ Doãn Xuân từng tin rằng Vệ Tu thật sự đang đọc sách. 

Nhưng ba phút sau, Từ Doãn Xuân ngộ ra, Vệ Tu lừa hắn. 

Vệ Tu trên giường không ngừng trở mình, hơi thở nặng nề, thậm chí còn xuống giường lấy thuốc uống, rõ ràng là kỳ mẫn cảm đã đến. 

… Sao thiếu gia không gọi hắn đến giúp vậy?

Xấu hổ à? 

Cũng đúng, thiếu gia là người giữ gìn nam đức như vậy, đến quần áo còn không chịu cởi trước mặt người khác thì sao có thể gặp ai trong kỳ mẫn cảm? 

180 

Từ Doãn Xuân nằm dưới gầm giường một lúc, cuối cùng quyết định ra ngoài. 

Dù sao hai người cũng rất thân thiết, cùng lắm là bị thiếu gia đuổi ra ngoài thôi. 

Từ Doãn Xuân vừa định bước ra, bỗng nghe Vệ Tu khẽ gọi: Tiểu Xuân… 

Từ Doãn Xuân sững người. 

Bị phát hiện rồi sao? 

"Từ Doãn Xuân… Doãn Xuân…" 

Vệ Tu lại gọi vài tiếng, song dường như chỉ là tiếng lẩm bẩm trong lúc khó chịu. 

Thiếu gia quả nhiên cần hắn! 

Chỉ là Từ Doãn Xuân cũng không hiểu sao lúc này nghe thấy Vệ Tu gọi mình mặt hắn lại nóng bừng bừng như vậy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!