153
Khi Vệ Tu tan làm về nhà, y đã thấy Từ Doãn Xuân ngồi phịch trên giường mình.
Vệ Tu lập tức cảnh giác.
Thằng nhóc này không ngủ, không chơi game, không táy máy mấy thứ kỳ quái, chắc chắn có vấn đề.
"Sao thế? Thẩm Tích bắt nạt cậu à?"
Từ Doãn Xuân lắc đầu.
Đói bụng hả?
Lắc đầu.
Biểu cảm của Từ Doãn Xuân cực kỳ vi diệu, vài phần khổ não, vài phần ngại ngùng, vài phần mờ mịt… Lẽ nào thích Thẩm Tích thật rồi sao?
Vệ Tu lập tức xù lông, nhưng giây tiếp theo lại ép mình phải bình tĩnh.
Từ Doãn Xuân có quyền thích bất kỳ kẻ nào, tâm trạng của y sao có thể dao động vì chuyện này chứ?
Kiếp trước y đã quyết định, nếu Từ Doãn Xuân để ý đến cô gái nào y sẽ dốc hết sức giúp đỡ mối hôn sự ấy.
Nếu Từ Doãn Xuân không có ai trong lòng cũng chẳng sao, y sẽ thay hắn tìm một mối tốt.
Y đã quyết định cả rồi, kiếp này sao có thể suy nghĩ lung tung được?
154
Vệ Tu không hỏi thêm nữa, đi sang một bên làm việc.
Từ Doãn Xuân đáng thương nhìn về phía Vệ Tu.
… Sao thiếu gia không hỏi tiếp nữa?
Dù hắn cũng chẳng biết mình đang buồn bực vì gì, nhưng thiếu gia không hỏi thêm vài câu khiến hắn càng buồn bực hơn.
Từ Doãn Xuân quyết định giận thiếu gia.
Đúng rồi. Vệ Tu đang làm việc trên sofa ở đằng xa bỗng lên tiếng:
"Tôi có mua kem, để trong tủ lạnh dưới nhà, cậu nhớ ăn nhé."
Từ Doãn Xuân lập tức ngồi bật dậy, mở to mắt nhìn Vệ Tu.
Sao thiếu gia biết hôm nay hắn muốn ăn kem? Chẳng lẽ thiếu gia biết thông linh?
Nhưng thực là trên đường tan làm Vệ Tu đi ngang qua tiệm kem, thấy đông khách, lại nghĩ kiếp trước Từ Doãn Xuân chưa từng ăn nó, ắt hẳn kiếp này sẽ muốn thử.
Y không cho phép trên đời có thứ gì Từ Doãn Xuân muốn nếm mà chưa được nếm, thế là xếp hàng mua về.
Vệ Tu thấy Từ Doãn Xuân cứ nhìn mình chằm chằm, nhíu mày:
"Còn muốn tôi xuống lấy hộ cậu nữa sao? Đừng có được nước lấn tới!"
Từ Doãn Xuân chưa kịp trả lời, Vệ Tu đã xuống nhà lấy kem lên.
155
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!