Chương 27: (Vô Đề)

116 

Vệ Tu rời khỏi nhà chưa đầy một tiếng đã muốn quay về. 

Mùi, khắp nơi toàn là mùi. 

Y từng nghe Từ Doãn Xuân nhắc đến pheromone, nhưng y không ngờ cơ thể con người lại có thể tỏa ra những mùi hương kỳ quái đến vậy, một đống hương hoa cỏ cây gỗ trộn lẫn vào nhau, suýt nữa làm y ngạt thở mà chết. 

… Vẫn là Từ Doãn Xuân tốt hơn, trên người không có mùi gì. 

…Không, Từ Doãn Xuân chẳng tốt gì cả, xấu xa vô cùng! 

117 

Cùng tham gia hoạt động với Vệ Tu còn có hai Alpha và hai Omega khác cùng trường. 

Vệ Tu chỉ chào hỏi đơn giản, sau đó im lặng cúi đầu nhìn điện thoại của mình. 

Một hồi diễn thuyết trôi qua, Vệ Tu nắm được tình hình đại khái của Vệ Tu giả, đồng thời phác thảo sơ bộ kế hoạch tương lai. 

Làm thiếu gia không dễ, chẳng những cần giữ cái mác thiếu gia mà còn phải kiếm tiền để phát tiền tiêu vặt cho thị vệ nhỏ, mua quà, mua bánh ngọt, ủng hộ đủ thứ sở thích linh tinh của thị vệ nhỏ…

Vệ Tu càng nghĩ càng tức.

Hồi nhỏ Từ Doãn Xuân không có bổng lộc, tiền của một mình y phải chia cho hai người xài. 

Sau này Từ Doãn Xuân lớn lên, gia nhập quân ngũ cũng có bổng lộc, nhưng vẫn là tiền của một mình y chia cho hai người tiêu! 

Tiền của Từ Doãn Xuân toàn dùng để ăn uống chơi bời, không đủ còn quay sang xin y! 

Là do y quá nuông chiều Từ Doãn Xuân mới khiến Từ Doãn Xuân làm càn như vậy! 

Vệ Tu quyết định rồi! 

Kiếp này y sẽ không để Từ Doãn Xuân muốn làm gì thì làm nữa! 

Tiền tiêu vặt cho Từ Doãn Xuân nhất định phải giảm bớt! 

118 

Nhân lúc hoạt động đang diễn ra, mọi người đều bận rộn, Vệ Tu một mình vào nhà vệ sinh. 

Trong nhà vệ sinh không có người nào, nhưng Vệ Tu vẫn không yên tâm, lại chui vào một gian riêng. 

Nghĩ đến việc Từ Doãn Xuân còn tự tay đeo nó lên cơ thể này, mức độ muốn chết của y lại càng tăng thêm một bậc. 

Còn ra thể thống gì nữa!

Còn ra thể thống gì nữa!

Chiếc đai trinh tiết được thiết kế rất tốt, vỏ kim loại vừa có thể bảo vệ chắc chắn thứ bên trong vừa đảm bảo thứ bên trong hoạt động bình thường.

Hơn nữa, dù gắn một đống khóa kỳ lạ, chiếc đai lại chẳng hề nặng nề… 

Từ Doãn Xuân thích nghề mộc và cơ quan, năm đó Vệ Tu đã tìm vài thợ giỏi ở kinh thành làm thầy của hắn. Từ Doãn Xuân rất thông minh, chỉ vài năm đã học hết bản lĩnh của thầy.

Nhìn xem, ví dụ chiếc đai trinh… Vệ Tu tự hào được ba giây, song vừa nghĩ đến việc Từ Doãn Xuân dùng toàn bộ chiêu số học được áp lên người mình, mặt y lại xị xuống. 

119 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!