Chương 25: (Vô Đề)

107 

Vệ Tu gấp đến độ đỏ mặt, vội vã bước ra khỏi phòng tắm. 

"Mở ra! Tôi ra lệnh cho cậu mở ra ngay bây giờ!" 

Từ Doãn Xuân bắt đầu giả câm giả điếc, nằm phịch xuống giường:

"Thiếu gia, Tiểu Xuân buồn ngủ quá, ngài đắp chăn cho tôi đi…" 

Không cho phép ngủ!

Vệ Tu túm lấy Từ Doãn Xuân:

"Mở nó ra! Ngay lập tức!" 

Không. Từ Doãn Xuân ngoảnh mặt đi:

"Thiếu gia không biết thế giới ABO hiểm ác thế nào đâu, trước khi anh hiểu rõ cái thế giới này, có chết tôi cũng không mở." 

Không cần! 

Tôi nói cần là cần! Từ Doãn Xuân bắt đầu bướng bỉnh:

"Tôi còn đặc biệt làm cho anh kiểu thoáng khí đấy, không ảnh hưởng đến việc sử dụng hàng ngày đâu!" 

Không muốn! 

"Hay là tôi lắp thêm một cái loa Bluetooth ở đó nhé? Như vậy anh vừa lòng chưa, tắm rửa còn nghe nhạc được nữa!" 

Không cần!!! 

"Thêm cái giá đỡ điện thoại nữa ha!" 

"Tôi đặt điện thoại lên đó làm gì!!!" 

108 

Vệ Tu ném Từ Doãn Xuân xuống giường, bắt đầu tức giận. 

Nhưng Từ Doãn Xuân còn tức hơn:

"Tôi vì trinh tiết của thiếu gia mà cố gắng như vậy, thế mà anh chẳng khen lấy một câu."

Vệ Tu tức giận, không nói gì. 

Từ Doãn Xuân:

"Tôi còn chưa giận sao anh đã giận trước rồi? Thiếu gia để tôi đợi lâu như vậy, tôi còn tưởng anh không cần tôi nữa!" 

Từ Doãn Xuân giở ba bước làm nũng: giả câm giả điếc, đòi ăn đòi ôm, khóc lóc om sòm. 

Từ Doãn Xuân bước vào giai đoạn khóc lóc om sòm, bắt đầu gào lên:

"Thiếu gia cố ý đến muộn thế này, nhìn tôi bị đánh bị bắt nạt cũng không đến giúp, thiếu gia không cần tôi nữa rồi."

Tôi không có!

Vệ Tu vội vàng thanh minh:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!