100
Tập đoàn Luận Kiếm Hắc Ám chẳng hiểu tại sao Từ Doãn Xuân lại đột nhiên trở nên phấn khích, đồng thời cũng nghe ra giọng của Vệ Tu vẫn chẳng khác gì lúc trước.
Bọn chúng nghe đúng, giọng của Vệ Tu quả thực không hề thay đổi chút nào.
Nhưng linh hồn Từ Doãn Xuân dường như bị tác động, hắn biết, hắn chỉ biết thôi!
Đó là thiếu gia của hắn, thiếu gia của hắn đến rồi!
Từ Doãn Xuân đang bị đè xuống đất, quay đầu nói với tập đoàn Luận Kiếm Hắc Ám:
"Giúp tôi lấy thứ trong túi ra!"
Tập đoàn Luận Kiếm Hắc Ám: ?
Từ Doãn Xuân: Nhanh lên!
Tuy rằng cả đám chả hiểu gì cả song vẫn làm theo.
Từ Doãn Xuân vẫn bị đè dưới đất, nhận lấy món đồ rồi gắng gượng chống nửa người dậy.
Ngay sau đó, mọi người chỉ nghe đoàng một tiếng, tập đoàn Luận Kiếm Hắc Ám sợ hãi kêu lên: Nó có súng!
Nhưng chẳng có gì cả, Từ Doãn Xuân chỉ kéo pháo hoa, khiến đầu Vệ Tu phủ đầy kim tuyến lấp lánh:
"Chúc mừng thiếu gia giá lâm!"
Vệ Tu: …
Phát điên gì vậy!
Tập đoàn Luận Kiếm Hắc Ám vội vàng đè Từ Doãn Xuân xuống đất lần nữa.
101
Vệ Tu nhíu mày:
"Đang làm gì đấy? Còn không mau đứng dậy?"
Tập đoàn Luận Kiếm Hắc Ám:
"Cậu Vệ, chẳng phải cậu bảo chúng tôi trừng phạt tên Beta dám ngấp nghé cậu sao?"
Vệ Tu: … Ngấp nghé tôi?
Tập đoàn Luận Kiếm Hắc Ám:
"Nó còn giam cầm cậu nữa!"
Vệ Tu: … Giam cầm tôi?
Từ Doãn Xuân vui vẻ nói:
"Chỉ là chút hiểu lầm nhỏ thôi!"
Tập đoàn Luận Kiếm Hắc Ám:
"Hiểu lầm nhỏ cái đéo gì! Cậu Vệ đã rơi vào cảnh liệt dương mẹ rồi, mày còn muốn lấy gì từ cậu ấy nữa!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!