Chương 2: (Vô Đề)

Vệ Tu vừa mới xuất hiện, mọi người lập tức hiểu thế nào gọi là thiếu gia già đầu còn zin mắc bệnh đỏng đảnh.

Anh tuấn, cao quý, trên mặt là vẻ lạnh lùng cấm người tới gần, trong sự lạnh lùng ấy mang theo kiêu ngạo, trong kiêu ngạo lại ẩn chứa một chút dè dặt thành thật. 

Rõ ràng là một đại thiếu gia ăn sung mặc sướng chỉ chờ người khác dỗ dành. 

10 

Từ Doãn Xuân nói xấu người khác bị bắt quả tang tại trận, cười gượng hai tiếng rồi vội vàng đổi chủ đề. 

"Thiếu gia, sao lại là ngài?" 

Ngài cũng chết hả? 

"Ngài tạo phản thất bại sao?" 

Vệ Tu không nói gì. Từ Doãn Xuân lập tức ngậm miệng. 

11 

Trước khi chết, Vệ Tu và Từ Doãn Xuân đang chiến tranh lạnh, hắn nghĩ bụng chắc giờ Vệ Tu vẫn chưa nguôi giận. 

Đúng là một tên lòng dạ hẹp hòi.

Nhưng mà Vệ Tu chết rồi, chắc chắn là do tên Hoàng Đế chó má kia hại. 

Nghĩ đến cảnh thiếu gia nhà mình chết oan chết uổng, Từ Doãn Xuân chỉ muốn quay về quá khứ băm vằm thằng chó Hoàng Đế thành trăm ngàn mảnh. 

12 

Vệ Tu cũng bắt đầu làm nhiệm vụ xuyên sách, tốc độ làm nhiệm vụ ngang ngửa Từ Doãn Xuân. 

Cuốn sách đầu tiên của y là « Sau khi đồ đệ hắc hóa liền đại nghịch bất đạo với sư tôn ». Nhân vật chính trong sách bị vô số phản diện ức hiếp, nhục mạ, cướp đoạt bảo vật, còn bị huỷ đi linh căn, đẩy xuống vực thẳm, cuối cùng trở nên xấu xa. 

Vệ Tu vào vai một trong những nhân vật bia đỡ đạn bắt nạt nhân vật chính. Bởi vì quy mô câu chuyện quá lớn, số lượng bia đỡ đạn quá nhiều, thế nên y chỉ cần phụ trách một phần của việc ức hiếp là đủ. 

Nhưng Vệ Tu chỉ mất một tháng rưỡi để hoàn thành tất cả mọi chuyện, thậm chí còn vượt KPI, tiện thể lên làm Ma Tôn. 

Cuối cùng đến lúc này những người xuyên sách khác cũng hiểu vì sao Từ Doãn Xuân lại có dáng vẻ như kia. Chủ tớ nhà này đúng là tràn ngập khí chất phản diện. 

13 

Điểm số của Từ Doãn Xuân đã đủ, có thể sống lại, nhưng Vệ Tu vẫn còn thiếu một chút. 

Từ Doãn Xuân muốn xuyên sách cùng Vệ Tu thêm lần nữa, sau đó cả hai cùng nhau sống lại trong một thế giới. Có điều Vệ Tu kiên quyết bắt Từ Doãn Xuân lập tức sống lại. 

Từ Doãn Xuân không chịu, Vệ Tu lạnh lùng nhìn hắn. 

Hắn đành nhượng bộ. 

Cũng không phải vì hắn sợ Vệ Tu, chỉ là hắn sợ mình lại chọc giận Vệ Tu, sau khi sống lại có lẽ nửa đời Vệ Tu chẳng thèm nói chuyện với hắn. 

Dựa vào khả năng giận dỗi của thiếu gia nhà hắn, chuyện ấy hoàn toàn có thể xảy ra. 

Giận dỗi không tốt cho sức khỏe, sức khỏe không tốt sẽ chết sớm. Khó khăn lắm mới có cơ hội sống lại, nếu để thiếu gia chết thêm lần nữa thì hắn cũng chỉ có nước tuẫn táng theo y. 

14 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!