Chương 49: (Vô Đề)

Kỷ Lạc Cẩn vốn da mặt mỏng, vừa mới dũng cảm thốt ra một câu tỏ tình thẳng thắn như vậy, nhưng lại chẳng nhận được phản ứng gì từ Tần Tuế Minh.

Cậu tức giận, đỏ mặt đẩy Tần Tuế Minh ra, như bao lần trước, vẫn chẳng lay chuyển được anh. Ngược lại, cậu như một chú mèo con, chỉ cần Tần Tuế Minh đẩy nhẹ là ngã nghiêng.

Kỷ Lạc Cẩn cảm nhận được vòng tay ôm quanh eo mình càng lúc càng siết chặt, cậu bị Tần Tuế Minh đẩy dựa vào tường. Trong vòng tay ôm ấp, khuôn mặt điển trai đầy vết thương của Tần Tuế Minh càng lúc càng gần.

"Ôm chặt thế làm gì…"

Kỷ Lạc Cẩn không chịu nổi ánh mắt Tần Tuế Minh nhìn mình, vành tai trắng ngần của cậu lại đỏ lên một tầng nữa. Cậu né tránh quay đầu đi, đôi môi xinh khẽ mím chặt, những lời ngọt ngào từ miệng cậu nói ra cũng cứng nhắc: "Em đâu có nói chia tay anh… Anh nới lỏng chút đi, em… em sắp ngạt thở rồi…"

Giọng cậu càng về sau càng nhỏ dần, nhưng sắc đỏ trên tai lại càng đậm, có xu hướng lan rộng.

Tần Tuế Minh rõ ràng đã "ừ" một tiếng, nhưng lại ôm cậu càng chặt hơn. Không khí như bị ép chặt giữa hai cơ thể, Kỷ Lạc Cẩn chưa bao giờ nghe thấy nhịp tim Tần Tuế Minh loạn xạ như vậy.

Tần Tuế Minh sốt sắng muốn nâng mặt cậu lên hôn, nhưng không hiểu sao lại dừng lại.

Anh cúi xuống, hôn lên má Kỷ Lạc Cẩn, giọng nói có chút khàn khàn: "Em thích anh là được, những chuyện khác không cần em lo. Kỷ Vịnh Trạch để anh giải quyết, nhà em hay nhà anh anh cũng sẽ thông báo."

Tần Tuế Minh ngừng lại, tay áp lên mặt Kỷ Lạc Cẩn, rồi mất kiểm soát mà hỏi: "Nói lại một lần nữa được không?"

"Ừm…"

Kỷ Lạc Cẩn như đang trêu tức Tần Tuế Minh, cố tình không trả lời ngay, mà chậm rãi hỏi: "Sau này nếu em bỏ nhà đi, anh có đi tìm em không?"

"Có."

Kỷ Lạc Cẩn tiếp tục hỏi: "Vậy em có thể nổi nóng không? Có thể tùy ý sai khiến anh không?"

"Được."

Nghe thấy Tần Tuế Minh trả lời không chút do dự, Kỷ Lạc Cẩn chớp chớp mắt, ngây thơ nói: "Nếu em không nghe lời anh, anh cũng không được mắng em, càng không được đánh em."

Cái gọi là "đánh" trong lời Kỷ Lạc Cẩn thực ra giống như cách người lớn dạy trẻ con hơn. Tần Tuế Minh nhiều lắm cũng chỉ đánh vào mông hoặc lòng bàn tay cậu, toàn là lúc tức giận nhất và mỗi lần đều nương tay.

"Anh cũng phải ít quản em lại, đặc biệt là giờ giấc ngủ nghỉ và ăn uống. Em đâu phải con anh, cũng đừng kéo em đi dạo…"

Nghe đến đây, Tần Tuế Minh đã hiểu, Kỷ Lạc Cẩn lại đang leo lên đầu mình rồi. Những yêu cầu phía trên có thể đồng ý, nhưng mấy cái này thì không.

Nếu thật sự chiều Kỷ Lạc Cẩn theo kiểu này, cậu sẽ nghịch ngợm hết cỡ, đúng như Đường Vy từng nói: "Kỷ Lạc Cẩn chỉ thích nghịch ngợm làm nũng thôi."

Bản tính được nuông chiều từ nhỏ, khi phát hiện ra tính cách lệch lạc thì đã không thể sửa được. Nếu không có người quản lý nghiêm khắc suốt bao năm, có lẽ Kỷ Lạc Cẩn đã trở thành một tay công tử ăn chơi hư hỏng.

Hiện tại cậu như vậy là vừa đủ, có cá tính riêng, nhưng cũng biết phân biệt đúng sai. Tần Tuế Minh không thể không quản cậu, anh luôn phải lo lắng thay cậu, vừa làm cha vừa làm mẹ.

Kỷ Lạc Cẩn cũng không biết lấy đâu ra tự tin, dám bảo người khác đừng quản mình. Nếu thật sự không ai quản, một người "ngũ cốc bất phân" như cậu liệu có tự chăm sóc được bản thân?

Hơn nữa, đôi khi những việc Kỷ Lạc Cẩn làm thực sự khiến người ta tức giận. Anh mắng cậu không chỉ vì tức giận, mà còn muốn cậu nhớ lâu, đừng tái phạm nữa.

Nếu anh nhất nhất chiều theo, vậy còn ai quản được cậu nữa?

Nhưng những lời này Tần Tuế Minh sẽ không nói bây giờ. Ưu tiên hàng đầu của anh là phải đưa Kỷ Lạc Cẩn về nhà trước. Anh bịt miệng cậu lại: "Nói chuyện sau, anh cần gặp anh trai em đã."

Khi Tần Tuế Minh bước ra, Kỷ Vịnh Trạch vẫn đứng ngoài đó. Cả hai trông đều thảm hại, nhưng rõ ràng đã bình tĩnh lại.

Anh xắn tay áo lên, thói quen sờ vào túi áo nhưng không tìm thấy gì. Tần Tuế Minh chợt nhớ mình đã bỏ thuốc được một thời gian.

"Có thuốc không?" Tần Tuế Minh giơ tay về phía Kỷ Vịnh Trạch.

Kỷ Vịnh Trạch mặt mày khó đăm đăm nhưng vẫn ném cho anh một điếu. Tần Tuế Minh kẹp điếu thuốc giữa ngón tay, lại hỏi: "Bật lửa."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!