Lục Cảnh Quân đang tập trung duyệt bản báo cáo thì thấy nha đầu trước mặt cứ nhích người dần về phía này, lại nhìn mặt thì thấy hình như là đang có nhu cầu gì khó nói, anh còn định lên tiếng hỏi thì thấy Hướng San đã nói trước:
– Chú Lục, chú có bạn gái chưa?
Lục Cảnh Quân nghe vậy, trên khuôn mặt lạnh lùng ngoài ý muốn hiện lên vài tia bất đắc dĩ, nha đầu này lại muốn giở trò gì đây? Anh tháo kính, hai tay đan vào nhau, chống khuỷu tay trên mặt bàn hỏi:
– Ý cháu là gì?
Hướng San chớp chớp mắt:
– Thì… thì là ý trên mặt chữ đó ạ. Chú đã có bạn gái chưa thế?
Lục Cảnh Quân gạt phắt đi:
– Đây đâu phải chuyện của cháu? Quan tâm mấy chuyện yêu đương làm gì? Lo học hành đi!
Hướng San nghe thấy thì hơi bĩu môi gật đầu, không cam lòng quay về chỗ…
Lục Cảnh Quân thấy vẻ mặt mất hứng của cô thì thở dài…
– Lại đây!
Hướng San quay đầu, thắc mắc nhưng cũng không dám hỏi, đành nhúc nhích lại gần…
Lục Cảnh Quân mặt lạnh đưa cho cô một hộp dâu tây, Hướng San thấy vậy thì trực tiếp ngơ ngẩn, sau đó lại vô cùng vui sướng cầm bằng cả hai tay, đôi mắt cong cong hạnh phúc:
– Chú Lục là số 1!
Lục Cảnh Quân nghe nha đầu này nói vậy thì hơi khựng lại, khẽ ho một tiếng:
– Được rồi, ăn ít thôi, ăn no quá sẽ không tốt cho bao tử!
Mắt thấy thiếu nữ hạnh phúc ăn từng miếng dâu một, Lục Cảnh Quân khoe môi tự giác khẽ nhếch lên một đường…
….
Tối đó vừa về đến biệt thự, dì Diệp lại chuẩn bị vô cùng nhiều đồ ăn ngon. Hướng San cũng đã dần quen với nếp sống ở đây, cô vui vẻ trò chuyện với dì Diệp một lúc, định lên lầu thì thấy Lục Cảnh Quân cũng từ trên lầu xuống…
Hướng San cười một cái:
– Chú Lục, tối vui vẻ!
Lục Cảnh Quân gật đầu, mắt thấy cô đang chuẩn bị lên lầu liền hỏi:
– Nếu cháu cảm thấy căn phòng không thích hợp thì cứ nói, tôi cho người thay đổi.
Hướng San biết ngay là chuyện này, cô xấu hổ khua khua tay:
– Không á, chú… chú đừng để ý đến bài đăng trên tài khoản của cháu, cháu lúc ý là… à cháu đăng để gây sự chú ý thôi á chú… đúng rồi… gây sự chú ý thôi… chứ cháu thích căn phòng, thích màu hồng lắm.
Lục Cảnh Quân cảm thấy có hơi không đáng tin lắm:
– Không phải dị ứng?
– Vâng, không dị ứng! San San đặc biệt thích màu hồng!
Lục Cảnh Quân thấy cô khẳng định chắc nịch thì gật gật đầu, cũng không hỏi gì thêm nữa:
– Ừ, đi ngủ sớm đi! Đừng thức khuya.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!