Chương 41: Không hợp

Vài tiếng sau…

Lục Cảnh Quân nhìn đồng hồ trên tay, đứng dậy trở về…

Chu Mạc lái xe, rất chu đáo cố ý đi vòng qua trường Hướng San, vì là buổi sáng có tổ chức lễ lớn nên chiều không có lớp nào học cả, chỉ có vài cô lao công dọn dẹp cùng mấy thầy cô ở lại chạy giáo án…

Chu Mạc vu vơ nói…

– San San có khi đã trở về nhà từ sớm rồi.

Liếc thấy ai đó làm như không quan tâm tiếp tục đọc báo điện tử, Chu Mạc lén bĩu môi, rõ ràng là để ý muốn chết mà, sếp ra vẻ quá à…

– Sếp, Thời tổng có hẹn với sếp, nói là muốn bàn về một dự án thầu đất ở khu trung tâm thành phố…

Lục Cảnh Quân gật đầu, tắt máy tính, ngả đầu nhắm mắt dưỡng thần…

Chu Mạc hiểu ý, lái xe đến chỗ hẹn.

Trong một quán bar nào đó…

Hướng San lúc này đang ngồi lắc lư theo tiếng nhạc, hai má như áng mây đỏ ửng, trên tay còn cầm một ly rượu chưa cạn…

Giang Dã bên cạnh có chút bất đắc dĩ:

– Rõ ràng là hẹn nhau đi ăn lẩu, cuối cùng lại đòi đến quán bar giải sầu… biết bản thân dễ say xỉn còn cố tình uống rượu… lại còn ngồi nói linh tinh cả buổi trời…

Hướng San ngà ngà say, giọng nói cũng ngân thật dài:

– Hihi… người ta không có say mà…

Giang Dã cạn lời, có đứa nào say lại tự nhận mình say à? Nhưng cậu vẫn là lần đầu thấy bộ dạng say xỉn này của cô, ho khan một tiếng, cứng nhắc quay sang một bên, đưa tay che mặt lẩm bẩm:

– Con nhỏ này… lẽ ra nên đưa đám Uyên An và Lạc Bình cùng đi để cười chết mày.

Hướng San thấy Giang Dã không nhìn cô nói chuyện, nghiêng đầu hỏi:

– Này Giang Dã? Nhìn đi đâu thế? Gái xinh bên đó hả?

Giang Dã không nhịn được gắt lên:

– Gái xinh cái đầu mày! Còn không tỉnh táo lên cho tao?

Mà cách đó không xa, Lục Cảnh Quân cũng đang ngồi đối diện với người gọi là Thời tổng…

Thời Liêm trái phải vây quanh toàn mỹ nữ chân dài nóng bỏng, lắc nhẹ ly rượu, nhìn người đàn ông tuấn tú trước mặt, khẽ nhếch môi:

– Ôi bạn tôi, sau khi đi lính trở về sao mặt mũi cứ sa sầm như cả thế giới đang nợ tiền cậu vậy? Cậu nhìn đi, doạ mấy mỹ nữ của tôi sợ rồi đấy!

Lục Cảnh Quân chẳng để tâm tới Thời Liêm cùng đám mỹ nữ vây quanh anh ta, lạnh lùng nói:

– Chúng ta là nói chuyện làm ăn, cậu lại hẹn tôi tới đây? Muốn trêu tức tôi à?

Thời Liêm liền cười nhăn nhở:

– Ôi dào, trước kia cậu chẳng cùng tôi tới lui chỗ này suốt đấy thôi. Từ khi bị Lục lão ép đi lính về cái là khác hẳn nha, không những không thèm chơi bời ăn chơi cùng tôi lại còn chấp nhận kế thừa gia nghiệp nhà họ Lục. Mà nói tôi nghe, cậu là ở trong quân đội học được tuyệt kĩ nào à? Sao lại phát triển CQ thần tốc như vậy?

Lục Cảnh Quân nghe vậy nhếch môi, không đáp, chậm rãi đưa mắt đánh giá nơi này…

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!