Tần phu nhân giống như không thể tin được Tần lão gia lại nói bà như vậy trước mặt nhiều người thế này:
– Ông… ông vừa nói cái gì cơ?
Tần lão gia tính khí nóng nảy, thấy Tần phu nhân chuẩn bị nhảy dựng lên thì ông không nhân nhượng:
– Tôi nói bà ngu ngốc đấy!
– Ông… ông… tôi hy sinh bao nhiêu thứ, mang nặng đẻ đau 2 thằng con trai cho ông, mà ông dám mắng tôi? Hay là ông có người khác rồi?
– Bà cút cho tôi!
Vương Chí Tôn rốt cuộc không thể đứng nhìn cái vở kịch lộn xộn này nữa, vội kéo Hướng San đi ra một bên hỏi:
– Con gái à? Trước đây… con yêu đương sao không nói cho ba biết?
Hướng San nhìn ba:
– Dù sao cũng chia tay rồi mà ba!
– Thế ai nói chia tay trước?
– Cậu ta!
Vướng Chí Tôn lập tức lửa bốc lên ngùn ngụt!
Con gái ông tốt như thế này mà thằng nhóc họ Tần kia dám mở lời chia tay trước à?
Còn đang bận bực mình thì thấy có mấy nhà khác đang cố tới gần Hướng San để bắt chuyện, Vương Chí Tôn rốt cuộc nhịn không nổi nữa, chạy ra nói với Hướng San:
– Con đi với Tư Minh đi, ở đây để ba xử lí.
Mắt thấy Hướng San vừa đi, ông liền lớn tiến cảnh cáo:
– Này, tôi nói cho mấy ông mấy bà biết, đừng có mà lăm le bảo bối nhà tôi…
…
Hướng San đang ở sau vườn hoa hít thở…
Ở mấy chỗ đông người như vậy làm cô muốn cạn kiệt năng lượng luôn…
– Hoá ra nơi này lại có một bông hoa đang lặng lẽ bung toả hương thơm ở đây sao?
Hướng San nhíu mày, cái quần què gì vậy?
Tần Nam mỉm cười đứng gần cô từ bao giờ, tiếp tục điên điên khùng khùng nói:
– Nhìn kìa, đêm nay không trăng không sao đúng không? Là do chúng cũng thẹn thùng núp sau mây vì quá đố kị trước dáng vẻ xinh đẹp của em đó!
Hướng San khoé môi giật giật…
Xin hỏi là trại tâm thần nào để xổng một tên điên như hắn vậy?
Nam chính là hắn sao? Có nhầm không? Có khác nào mấy thằng biến thái đâu?
Hướng San không thèm phản ứng, cô là đang đợi Tư Minh đi lấy đồ uống…
Tần Nam rốt cuộc vẫn tiếp tục bắt chuyện:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!