88.
Khi ta đang đào măng trên núi làm cả người lấm lem bùn đất thì lại gặp Đường đại hiệp. Hôm nay nhìn hắn có vẻ không ổn lắm, cánh tay quấn băng, trên áo đen còn có vết rạch. Ta vội vàng tới đỡ hắn, ngửi thấy mùi máu trên người hắn thì trong lòng càng thêm hốt hoảng.
Trên mặt Đường Phiếm lộ ra ý cười, vuốt tóc mai ta nói: "Ta không sao đâu."
Ta cầm tay hắn, cả giận nói: "Không được, ngươi đến chỗ tiên sinh với ta đi! Lỡ bị nội thương thì sao? Ngươi cần máu thì cứ dùng máu ta này."
Đường Phiếm nói: "Không cần máu ngươi đâu."
Dứt lời hắn nắm tay ta rồi cúi đầu thân mật hôn một cái lên khóe miệng ta. Ta ngẩng đầu nhìn hắn, trông thấy đôi mắt đen thẳm như hồ nước của hắn.
Ánh mắt hắn nhìn ta khiến ta có chút khổ sở: "Ai làm ngươi bị thương vậy?"
Đường Phiếm nói: "Ta nhiều kẻ thù lắm nên thường xuyên có người đến ám toán."
Ta nhìn vết máu trên y phục hắn, thấp giọng nói: "Nếu ngươi uống Minh Tâm Đan thì chẳng phải không cần lo lắng lũ tiểu nhân kia sao?"
Đường đại hiệp lắc đầu: "Ta không cần, cho ngươi đấy."
"Vốn dĩ ta muốn trả lại nó cho ngươi, nhưng vô ý nuốt mất rồi......" Ta nói, "Đại hiệp, hay là ngươi nói ta biết ai đánh ngươi đi, ta sẽ đánh lại hắn cho ngươi."
Ta áy náy nói: "Hầy, nếu ta biết đao kiếm thì có thể xuống núi giúp ngươi ngăn chặn kẻ thù rồi."
Sau đó ta nghĩ giành được Minh Tâm Đan này tuyệt đối không dễ dàng như Đường đại hiệp nói, ta được hắn cho vật tốt như thế sao có thể ngồi im mặc kệ hắn bị thương được chứ.
Đường đại hiệp nở nụ cười, nhìn ta nói: "Tối nay ta ở lại đây, ngày mai sẽ đi."
89.
Nhưng gần đây ta đều ngủ chung với tiên sinh......
Không hiểu sao lại có cảm giác như xích sắt nối thuyền mà thuyền đột nhiên bốc cháy.
Ta không thể cự tuyệt, cuối cùng đầu óc chập mạch, dẫn Đường Phiếm đến gặp tiên sinh.
Đường đại hiệp có vẻ muốn từ chối nhưng khi ta kéo hắn đi, hắn cũng không phản đối.
Khi hai ta đến, tiên sinh đang ngồi trong sân mài thuốc, lúc y ngẩng đầu thấy Đường đại hiệp thì lông mày nhíu lại hết sức rõ ràng, còn lạnh lùng nói với ta: "Đêm hôm trước đã bảo ngươi thế nào? Còn cố ý dẫn heo rừng tới đây nữa à?"
Ta: "......"
Ta nắm chặt tay Đường đại hiệp an ủi hắn: "Tiên sinh hay nói chuyện thế đấy, ngươi đừng để bụng nhé."
Đường Phiếm nói: "Ừ."
Tiên sinh trừng ta: "Vân Hòa, buông tay ra."
Ta lúng túng buông lỏng tay nhưng Đường đại hiệp bỗng nhiên lồ ng năm ngón vào tay ta.
Tiên sinh: "......"
Đường đại hiệp nói: "Giang tiên sinh, ta có thể dạy Vân Hòa tập kiếm rồi dẫn y du ngoạn giang hồ."
Tiên sinh nói: "Muốn trộm cải trắng trong nhà người khác à?"
Đường Phiếm đứng thẳng lưng, yên lặng nhìn Giang tiên sinh nói: "Ta sẽ bảo vệ y cẩn thận."
Xuân Hạ Thu Đông Rồi Lại Xuân Ngôn Tình, Khác, Hiện Đại Trạm Lam Huy Chương Huyền Huyễn, Dị Giới Vạn Cổ Cuồng Đế Trọng Sinh, Đô Thị, Truyện Teen Tiên sinh cười lạnh: "Biết ngoại trừ nghề y ta còn làm gì không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!