Lam Anh ôm Tiểu Miêu Miêu lên khoác cho nó một cái áo lông nhỏ sau đó cũng tự khoác cho mình một cái rồi ra khỏi nhà, ngày kia là hết năm rồi nên trên đường người đi lại cũng khá đông.
Cậu ôm theo Tiểu Miêu Miêu đi đến một siêu thị nhỏ ở gần nhà mình mua một vài món đồ cần thiết cho năm mới cùng với chút thức ăn, vì siêu thi hai ngày đầu năm sẽ không mở cửa, cửa hàng tiện lợi thì cũng không có cơm văn phòng trong mấy ngày này nên cậu cũng chỉ có thể mua thêm nhiều đồ hơn mọi khi một chút.
Mua đồ xong Lam Anh rời khỏi siêu thị đến cửa tiệm thú cưng, hôm trước cậu đã cho nhân viên trong tiệm nghỉ lễ rồi, Lập Ân không có ở thành phố này vì công việc nên anh mới ở lại đây, cuối năm hay ngày lễ anh cũng sẽ trở về nhà ăn lễ.
Cậu lạch cạch mở cánh cửa tiệm thú cưng ra dọn dẹp đồ trong tiệm một chút, mấy con thú cưng ở tiệm đã được chủ của chúng đưa về nhà rồi, dù sao cậu cũng chỉ nhận trông thú cưng trong năm nên gần đến ngày nghỉ cậu sẽ báo lại cho chủ nhân của chúng đón về.
Dọn dẹp tiệm xong xuôi, nhìn Tiểu Miêu Miêu meo meo đi quanh tiệm, bình thường mấy nhóc kia đều ở đây cùng nó đùa nghịch hôm nay lại không có nên chắc nhóc con này buồn lắm.
Ở lại tiệm một chút Lam Anh liền đứng dậy đem Tiểu Miêu Miêu đang tìm đồng đội của mình lên ra ngoài, khi cậu vừa khóa cửa tiệm xong thì từ phía sau một giọng nói vang lên.
Lam Anh quay lại nhìn Lục Minh đứng trước mặt mình mỉm cười với cậu thì có chút ngạc nhiên:Alex?
"Cậu sao lại đến đây, không phải là đã nghỉ lễ rồi sao?" Alex nhìn cánh cửa vừa được Lam Anh khóa ở phía sau tò mò hỏi.
"Mình đến dọn dẹp lại tiệm một chút, mọi người nghỉ lễ rồi mà nên cũng không thể cứ để tiệm như vậy qua năm mới được, mà cậu sao lại đến đây vậy?"
Lục Minh chỉ về phía quán cà phê ở bên kia đường sau đó nhìn Lam Anh nói:
"Mình có hẹn với bạn ở bên đó nhưng bọn họ không đến được, đang chuẩn bị về thì thấy cậu ở đây nên qua đây thôi!"
"Mà tiện gặp cậu ở đây thì cậu có tiện không đi chơi với mình một chút!"
Nghe Lục Minh nói vậy Lam Anh nghĩ một chút sau đó cảm thấy mấy lần trước cũng từ chối Lục Minh như vậy rồi nên cậu cũng đồng ý cùng Lục Minh đi chơi.
Ở nhà chính Du Tử Mặc ngồi trên ghế chán nản chơi game cùng với Du Kỳ Duy, gần năm mới rồi, Du Tử Quân cùng Giai Mộc Kỳ đã ra ngoài từ sớm để mua quà mừng năm mới cho ông bà ngoại của Du Kỳ Duy còn Du Tử Hi đã sớm mất dạng từ sáng sớm chạy ra ngoài đi chơi cùng mới đám bạn của cô.
Du Kỳ Duy nhìn màn hình chơi game hiển thị GAME OVER hơi nhíu mày quay sang nhìn Du Tử Mặc.
"Chú, chú có để ý không vậy, chú có biết từ nãy giờ chúng ta chơi được năm ván rồi nhưng đều thua không vậy?" Du Kỳ Duy nhíu mày tay cầm PS5 không hài lòng với mấy ván chơi vừa rồi.
Nghe Du Kỳ Duy nói như vậy Du Tử Mặc liền đem PS5 đem qua một bên sau đó nói:
"Chú xin lỗi nha, bù cho cháu vào khi khác bây giờ chú phải có việc cần ra ngoài rồi, vậy nha!"
"A, nhưng mà chú đã hứa hôm nay chơi với cháu rồi mà!" Nhìn Du Tử Mặc bỏ chạy như vậy Du Kỳ Duy tức tối đem PS5 bỏ qua một bên nói lớn theo.
La Tú Quyên từ trên tầng đi xuống thấy cháu trai mình tức giận như vậy liền đi qua:
"Tiểu Kỳ, có chuyện gì sao lại tức giận như vậy!"
"Là chú Tử Mặc ạ!....." Du Kỳ Duy nghe tiếng bà nội liền lập tức chạy ra mách tội.
Nghe Du Kỳ Duy nói xong La Tú Quyên an ủi nhóc con một chút rồi đưa bé con cùng ra ngoài đi chơi.
Mấy ngày nay Kỳ Duy ở nhà có một mình thỉnh thoảng Du Tử Mặc ở nhà mới cùng bé chơi còn bình thường đều là bé tự mình chơi, người lớn trong nhà đều có việc ra ngoài nên không thể cùng chơi với bé được.
Du Tử Mặc ra ngoài lái xe đến nhà Lam Anh lại phát hiện cậu đã ra ngoài từ lúc nào, may mắn là anh có chìa khóa của nhà cậu, ở trong nhà Lam Anh ngoài dọn dẹp nhà cửa thì không có gì cả.
Nhìn đồng hồ đã quá chiều vẫn không thấy cậu, Du Tử Mặc gọi điện thoại qua cũng không thấy cậu nghe máy, lại có chuyện gì sao?.
Buổi tối, Lam Anh được Lục Minh mời đi ăn tối nên đến lúc về cũng khá muộn, sau khi ăn tối xong Lục Minh đề nghị muốn đưa cậu về nhà nhưng bị Lam Anh từ chối nên cũng không còn cách nào khác.
Lam Anh trở về nhà thấy cửa nhà không khóa có chút ngạc nhiên, ngoại trừ Lam Nguyệt thì cũng chỉ có Du Tử Mặc có chìa khóa nhà cậu, mà Lam Nguyệt mấy ngày nay cũng về bên nhà nội chuẩn bị đón tết nên không thể đến nhà cậu vậy là.......! vào trong nhà đem Tiểu Miêu Miêu ở trong túi thả ra sau đó đem giày thay ra rồi sỏ dép đi trong nhà vào.
Trong nhà Du Tử Mặc nghe tiếng động bên ngoài liền đi ra thấy Lam Anh về rồi tâm trạng không vui lúc đầu mới giảm đi một chút.
"Sao lại về muộn như vậy!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!