Chương 5: (Vô Đề)

Lương Tri chuyển vào phòng ngủ chính.

Trước khi mất trí nhớ, điều cô sợ nhất chính là căn phòng ngủ chính tràn ngập hơi thở của Phó Kính Thâm, bên trong tuy rằng đồ vật đều vô cùng xa xỉ, bao nhiêu người sẽ chật vật cả đời cũng không mua nổi một viên gạch, nhưng lại là nơi mà Lương Tri sợ hãi nhất.

Chỉ cần có thể tránh xa Phó Kính Thâm, cô sẵn sàng sống ngay cả dưới gầm cầu vượt, có chết cũng can tâm tình nguyện.

Nhưng tất nhiên Phó Kính Thâm sẽ không làm theo ý cô, làm sao anh có thể sẵn sàng cho cô có cơ hội bỏ đi.

Cho nên Lương Tri khi đó, ngày nào cũng mong đợi công việc kinh doanh chính thức của anh mỗi ngày đều bận rộn, như vậy hắn trở về muộn một chút, cô có thể ở phòng ngủ phụ bên cạnh, coi như cả tòa biệt thự chân chính thuộc về cô một đêm.

Hiện giờ Lương Tri cái gì cũng đều không hiểu, mẹ Lâm đưa cô vào phòng ngủ chính, Lương Tri tuy rằng nhịn không được khẩn trương, nhưng cuối cùng cũng bỏ lớp dự phòng xuống, bọn họ là vợ chồng, ở chung một phòng ngủ là hết sức bình thường.

Phòng ngủ chính rất lớn, trước khi Lương Tri xuất viện, Phó Kính Thâm đã đặc biệt yêu cầu mọi người thay những tấm rèm dày và sẫm màu nam tính trước cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn, đổi chúng sang màu hồng nhạt mà các cô gái nên thích, bên trong phủ một lớp băng gạc mềm mại màu trắng.

Trên đầu đội một chuỗi sao nhỏ phát sáng, Lương Tri không khỏi cong miệng mỉm cười: "Thật đẹp."

Mẹ Lâm cười cười: "Tiên sinh cố ý bố trí vì phu nhân, phu nhân thích là được."

Lương Tri hai má hơi đỏ, nổi lên thẹn thùng, ngượng ngùng gật đầu, mềm mại "ừ" một tiếng.

Phòng ngủ chính chuẩn bị đầy đủ mọi thứ cần thiết cho Lương Tri, mẹ Lâm chỉ cho cô một số thứ, lát sau liền rời đi, để Lương Tri ở lại trong phòng một mình, xuống lầu chuẩn bị bữa tối cho cô.

Lương Tri nhàn rỗi nhàm chán ở trong phòng đi dạo, thực sự rất rộng, nói là đi dạo cũng không khoa trương chút nào.

Mãi cho đến khi cô gái bước lên tấm thảm trắng mềm mại và bước vào phòng áo choàng bên cạnh bằng đôi chân trần của mình, cô mới đột nhiên cảm thấy mình thực sự là một người vợ.

Bộ vest và cà vạt của Phó Kính Thâm được đặt trong cùng một phòng với quần áo của cô.

Phó Kính Thâm có lẽ chỉ thích màu tối, thuần một màu đen, cùng với quần áo mềm mại xinh xắn của Lương Tri giống như hai mảng đối lập.

Lương Tri bước tới, dừng lại trước bộ vest thẳng tắp của Phó Kính Thâm, nhìn bộ quần áo, cô dường như cảm thấy người đàn ông đang đứng trước mặt mình, cô bất giác đưa tay chạm vào tay áo, nhưng ngay khi chạm vào, cô cảm thấy mình như bị điện giật, đột nhiên rụt rè rụt tay lại, cô đột nhiên nhớ lại khi Phó Kính Thâm ở gần chính mình trong xe đêm đó, hai tay cô áp vào ngực người đàn ông, lòng bàn tay chạm vào cũng giống như lúc trước.

Lương Tri thẹn thùng dời mắt, tuỳ ý cầm lấy hai bộ quần áo của mình đi ra.

Kiểu dáng và màu sắc của quần áo đều hợp thời trang, tất cả đều mới trong mùa hiện tại, đối với gqqu thẩm mỹ của cô đã dừng lại ở ba năm trước, cô vẫn không thể không bị thu hút bởi những thứ tươi mới và xinh đẹp này.

Chỉ là phong cách so với ký ức bảo thủ của cô thoải mái hơn không ít, tiểu cô nương ngây thơ đơn thuần bị hấp dẫn, thử vài bộ, cô một chút cũng không nhớ, trước kia chính mình một chút cũng không muốn động vào những bộ quần áo này.

Bởi vì lúc đó cô biết Phó Kính Thâm lựa chọn những thứ này theo sở thích biến thái của mình, chỉ cần nam nhân nhìn thấy cô mặc chiếc váy đã được lựa chọn cẩn thận của anh ta, ánh mắt của anh ta lập tức giống như đã thay đổi bệnh lý hung hãn, thâm nhập kinh khủng.

Vì vậy, trong hầu hết các trường hợp, dù thời tiết có nóng đến đâu, cô cũng chỉ sẵn sàng mặc chiếc quần dài mang theo và có thể quấn chặt mọi thứ hết mức có thể, bọc kín mít từ đầu đến chân, sợ có chút sơ hở, Phó Kính Thâm thú tính lại nổi lên, cuối cùng thiệt hại vẫn là mình.

Cô thà xấu xí một chút.

Tuy nhiên, Lương Tri của ngày hôm nay đã khác.

Là một thiếu nữ ngây thơ tâm không dính bùn, mất trí nhớ giống như một ưu ái ông trời tặng cho cô, gột rửa tất cả.

Vậy nên, Lương Tri không nửa điểm cố kỵ, hướng vào phòng tắm thay quần áo, tuỳ ý thay một bộ váy liền màu hồng nhạt, thật sự rất thoải mái.

Lương Tri không chỉ có khuôn mặt xinh đẹp mà còn có ngoại hình bắt mắt hơn người thường, có tất cả mọi thứ, tiểu bánh bao trước ngực nảy nở, bên hông đeo một dải thắt lưng màu xám nhạt, tuỳ ý thắt thành hình con bướm, làm eo nhỏ của cô càng thêm hoàn mĩ, nếu thật sự có Nữ Oa tạo người, có thể nói Lương Tri chính là tác phẩm tinh xảo nhất.

Tuy nhiên, cô gái lúc này lại không có ý thức như vậy.

Lương Tri tuỳ ý mang một đôi dép lê, từ trên lầu chạy xuống, mẹ Lâm từ trước đến nay không dễ bộc lộ cảm xúc của mình cũng nhịn không được ngắm nhìn cô, phu nhân như lúc này thật hiếm thấy, xinh đẹp cũng thật xinh đẹp, khó trách Phó tiên sinh trước nay cao ngạo như vậy cũng vì Lương Tri mà phát cuồng.

Lúc cô gái đi qua góc cầu thang, cô không biết rằng luôn có một người đàn ông đối diện biệt thự, đang nhìn cô qua khung cửa sổ, đôi chân mảnh khảnh trắng sáng lộ ra bên ngoài, Phó Kính Thâm đứng ở ban công đối diện, hầu kết nhịn không được lên xuống.

Trong quá khứ Lương Tri luôn đề phòng anh, cảnh tượng như vậy ngoại trừ ở trên giường, còn lại hiếm thấy được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!