"Bồi đắp tình cảm vợ chồng." Hai má Lương Tri không khống chế được lặng lẽ đỏ hồng lên, trái tim bắt đầu không có quy luật đập thình thịch.
Tiểu Lương Tri cúi đầu không dám ngẩng đầu lên nhìn nam nhân bên cạnh, cô chắc chắn rằng anh đang nhìn chằm chằm chính mình.
Trong 18 năm trong trí nhớ, chính tiểu cô nương cũng chưa bao giờ nói qua chuyện yêu đương, từ lúc nhỏ đã nhu thuận, chỉ nghĩ đến chuyện học hành sao cho giỏi, đừng nói là chồng, ngay cả bạn trai chính thức còn chưa có bao giờ.
Thậm chí, ngay cả đến tuổi các bạn trong lớp từng thầm mến yêu đương, cùng cô một chút quan hệ đều không có.
Sau thời gian xuất viện đến nay, Lương Tri cũng biết Phó Kính Thâm đối với mình rất là chiếu cố, cũng biết người nam nhân này hiện tại là chồng mình, nhưng mà đối với từ "bồi đắp tình cảm", cô vẫn là tương đối xa la.
Cô bắt mình quên đi, tựa hồ là do thẹn thùng cùng bỡ ngỡ, trong lòng Lương Tri theo bản năng nghĩ đến không nghĩ đến mối quan hệ thân mật của hai người nữa.
Nhưng mà hôm nay hắn đưa ra lời nói muốn bồi đắp tình cảm vợ chồng, cô đương nhiên là không cự tuyệt được, đây dù sao cũng là chồng hợp pháp của cô nha.
Lương Tri cúi đầu suy nghĩ một lát, nháy mắt ngẩng đầu lên, liền cảm nhận được ánh mắt nóng rực của Phó Kính Thâm, trái tim không khống chế được lại như nai con bắt đầu nhảy loạn.
Chỉ 18 năm trí nhớ, trong tình yêu tiểu cô nương ngây thơ không chịu được, không nói đến yêu đương, thậm chí còn chưa từng thích qua nam sinh này nên căn bản không biết thích một người nam nhân là thế nào.
Suy nghĩ nửa ngày, cái gì cũng không biết, liền đơn giản tất cả đều nghe theo Phó Kính Thâm.
Thiếu nữ chớp chớp mắt, mang theo xấu hổ nhìn về phía hắn, tay nhỏ bé bởi vì khẩn trương, gắt gao túm lấy váy, trong lòng bàn tay sinh ra một ít mồ hôi.
Phó Kính Thâm bị phản ứng của cô lấy lòng, nhịn không được khóe môi cong lên.
Lương Tri hơi sửng sốt, một tay của cô bị Phó Kính Thâm nắm lấy, đây là lần đầu tiên trong cuộc đời cô nắm tay một người khác phái, xúc cảm ấm áp theo lòng bàn tay truyền đến.
Lưng không tự nhiên mà cứng đờ, biểu tình đều không được tự nhiên.
Thiếu nữ khẩn trương đến không giấu được.
Dường như nam nhân bên cạnh nhìn một cái là có thể biết cô đang nghĩ gì, hắn xoa xoa tay cô vài cái, tiếng nói nặng nề: "Phó phu nhân, tâm tình thoải mái, không cần khẩn trương."
"Vâng..", Tri Tri ngoan ngoãn gật gật đầu, mắt hạnh trong suốt lộ ra vẻ đơn thuần.
Giờ phút này Phó Kính Thâm nói gì thì là cái đó, ngoan không chịu được, nhưng mà trong tình huống này làm sao cô có thể thoải mái được chứ, ngay cả đáp lại một tiếng đều mang theo chút ngại ngùng.
Phó Kính Thâm nhịn không được liền cười ra tiếng, đương nhiên không ai bị xấu hổ còn thành thật thừa nhận, Tiểu Lương Tri nhà hắn cũng như vậy đáng yêu.
Hắn nặng nề cười vài tiếng, tràn ngập từ tính, trong lòng Lương Tri cũng không hiểu sao liền ngứa.
Khắp nơi đều đồn đãi Phó Kính Thâm, phần lớn bên người là mỹ nhân nhưng hắn cũng đều giữ thái độ vô cảm.
Muốn loại mỹ nhân gì cũng có, nam nhân như vậy, nếu là có thể lấy lòng hắn, kia nửa đời sau đều được sống trong cuộc sống nhung lụa, xa hoa.
Mỹ nhân người trước ngã xuống, người sau tiến lên là chuyện bình thường.
Không có người nào biết, Càn thị Phó thiếu năm 20 tuổi, sống nhiều năm như vậy, lần đầu biết yêu liền chỉ cưng chiều một mỹ nhân là Lương Tri, thích người, sẽ đem người lấy về nhà.
Nhưng mà rốt cuộc hắn lớn hơn cô 6 tuổi, so với sự đơn thuần ngây thơ, đương nhiên Phó Kính Thâm mang theo nét trưởng thành hơn, hắn có dục vọng, đối với tiểu cô nương mất trí nhớ hắn đơn giản là không muốn thuần khiết trao đổi nắm tay, mà bây giờ lại muốn một lần nữa theo đuổi, nhìn cô sẽ vì hắn e lệ mà hai má phiếm hồng, thật đáng yêu.
Nam nhân nhìn sườn mặt của cô, mặt cô nhỏ còn không bằng một bàn tay của hắn, trắng nõn mềm mại, thập phần khiến người khác yêu thương, thời gian chính là tiền tài, nhưng Phó tổng hôm nay vì đi bồi dưỡng tình cảm với Phó phu nhân, cho chính mình thả ga một ngày.
Hắn nắm tay Lương Tri ra khỏi phòng, trong công ty còn chưa đến giờ tan làm, đem khẩu trang che kín toàn bộ khuôn mặt, chỉ lộ ra đôi mắt xinh đẹp của cô, nhưng vẫn làm người ta cảm thấy vô cùng xinh đẹp.
Nhưng mà càng thêm khiến mọi người chú ý là, ở công ty Càn thị Phó thiếu lạnh lùng, không có một tia nhân tình lại nắm tay cô gái thần bí..
Bóng lưng Lương Tri trắng nõn, tinh xảo.
Vừa rồi thời điểm khi đi ra, Lương Tri chỉ lo khẩn trương cùng thẹn thùng, mang khẩu trang xong hoàn toàn đem sau lưng của váy quên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!