Editor: Trà Dâu
Beta: Trốt
______
"Cô ấy đến bao lâu rồi?" Bước chân Phó Kính Thâm vừa ra cửa phòng họp nhanh như gió.
Từ Cải đi theo, nghĩ ngợi một lát, vẫn nói thật: "Hơn nửa giờ."
Phó Kính Thâm nhướng mày nhìn cậu ta một cái, khuôn mặt lạnh lẽo, biểu tình rõ ràng là trách cứ.
Từ Cải nuốt nuốt nước miếng, chột dạ bổ sung: "Phu nhân nói không muốn quấy rầy cuộc họp của ngài, bảo tôi không được nói..."
Phó Kính Thâm không làm khó cậu ta, nghĩ đến một mình Lương Tri đang ngồi ở văn phòng chờ anh, mà anh lại lãng phí thời gian hiếm hoi được bên cạnh Lương Tri, nghe đám người vô dụng báo cáo anh nhíu mày, trong lòng phiền muộn, lúc đến cửa văn phòng anh trầm giọng phân phó: "Về sau nếu phu nhân đến, không cần biết có việc gì, đầu tiên phải thông báo với tôi."
Mặc dù chính anh cũng không rõ liệu Lương Tri còn chủ động đến đây chơi hay không, lần này cô đến đây, cũng do anh bỏ ra chút tâm tư lừa người đến.
"Vâng." Từ Cải chỉ có thể nghe theo.
Phó Kính Thâm đẩy cửa đi vào đã thấy thân thể nhỏ xinh của Lương Tri ngồi co ro đáng thương trong góc sô pha lớn.
Ôm gối trước ngực, đầu nhỏ nghiêng một bên, làn váy màu xám nhạt mềm mại tươi mát rối loạn trên ghế.
Dù trên người mặc váy lụa màu lạnh, nhưng quanh thân lại lộ ra cỗ ấm áp làm văn phòng lạnh lẽo của Phó Kính Thâm tăng thêm không ít sắc thái.
Người đàn ông trở tay cẩn thận đóng cửa văn phòng, bước chân chậm lại, động tác nhẹ nhàng, sợ quấy nhiễu tiểu mỹ nhân đang ngủ trên sô pha.
Anh thong thả ung dung đi đến bên cạnh Lương Tri, bóng dáng cao lớn của anh bao phủ cả người cô.
Lúc Từ Cải đưa cô vào để cô một mình trong văn phòng, cô đã cởi áo choàng chống nắng mặc khi đi ra ngoài, áo choàng mỏng bây giờ đang nằm tuỳ tiện ở sô pha bên cạnh, cánh tay mảnh khảnh trắng nõn lộ ra bên ngoài.
Phó Kính Thâm thất thần nhìn một lát, khóe môi cong lên.
Anh nhẹ chân nhẹ tay rút chiếc gối bị Lương Tri ôm đến biến dạng ra ngoài, trên gối vẫn còn lưu lại hương thơm của cô, Phó Kính Thâm cúi người đến gần, một tay duỗi ra sau lưng cô, định ôm tiểu mỹ nhân đang ngủ vào phòng nghỉ.
Nhưng khi lòng bàn tay vừa chạm được tấm lưng bóng loáng non mịn của cô, thân thể Phó Kính Thâm chợt cứng lại, xúc cảm mềm mại trong lòng bàn tay lan đến trong lòng, người đàn ông ngừng thở, như thể chạm vào bảo vật quý giá.
Lông mi thiếu nữ đang ngủ say cong vút mềm mại che trước mắt, hô hấp đều đều lộ ra cỗ mùi sữa.
Khi đôi tay người đàn ông bế người trên sô pha lên, có lẽ cảm giác được không trọng lượng, thiếu nữ trong ngực giật mình một cái, tay nhỏ mơ mơ màng màng níu áo sơmi phẳng phiu của Phó Kính Thâm sợ bản thân ngã xuống, theo bản năng còn cọ cọ vào lồng ngực anh.
Bực tức của Phó Kính Thâm đối với đám người kia lập tức tiêu tan hết, trong lòng bây giờ chỉ có nhu tình.
Hai tay anh ôm chặt cô trong ngực, lông mi của Lương Tri hơi run rẩy, nửa tỉnh nửa mơ mở mắt, nhưng xem bộ dáng ngốc nghếch kia, hình như cũng chưa tỉnh hẳn.
Giọng nói của Phó Kính Thâm nhẹ nhàng hơn rất nhiều, cong cong khóe môi, giễu cợt cô: "Nhóc con ở đâu to gan như vậy, dám ngủ gà ngủ gật trong văn phòng Phó tổng?"
Lương Tri hiển nhiên chưa phản ứng kịp, chỉ cảm thấy một hơi thở dễ chịu, giọng nói này cũng có chút quen thuộc, tiểu cô nương ngây thơ mà cong cong khóe miệng, từ xoang mũi phát ra một tiếng còn chưa tỉnh hẳn: "Ưm..."
Phó Kính Thâm cười khẽ, bàn tay to ôm cô, đi về phía cầu thang dẫn đến phòng nghỉ thông với văn phòng.
Đi được vài bước, lại nghe thấy âm thanh rầu rĩ của tiểu thiếu nữ trong ngực, so với vừa nãy đã tỉnh táo hơn nhiều: "Phó tiên sinh......?"
"Ừ." Phó Kính Thâm cúi đầu nhìn cô, đáy mắt mỉm cười: "Còn buồn ngủ nữa không?"
Lương Tri theo phản xạ gật gật đầu, sau đó nhớ tới nhiệm vụ của mình đến đây là đưa âu phục cho Phó Kính Thâm, đâu thể muốn ngủ là ngủ, sau một lúc lâu lại lắc đầu, tóc rối tung cọ vào ngực Phó Kính Thâm có chút ngứa.
Lúc này cô mới ý thức được mình đang ở trong ngực người đàn ông, tiểu cô nương vẫn chưa tỉnh táo hẳn, cựa quậy muốn xuống, nhưng hiển nhiên Phó Kính Thâm không cho cô cơ hội, bàn tay to ôm đến càng chặt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!