Editor: Trà Dâu
Beta: PSM
________
Lương Tri nói ra lời này trên mặt đầy thẹn thùng khiến dì Lâm cũng cảm thấy có chút kinh ngạc.
Nhưng phu nhân có ý như vậy cũng là chuyện tốt. Chăm sóc Lương Tri mấy năm nay, nhưng sau khi mất trí nhớ mới có thể nhìn thấy được bộ dáng dịu dàng ngoan ngoãn của cô, dì Lâm âm thầm vui mừng thay Phó Kính Thâm, cười hòa ái: " Phu nhân tự mình đem tới thật tốt quá, để dì Lâm gọi tài xế đến cho cô."
Lương Tri gật gật đầu, nói với dì Lâm một tiếng rồi đi lên lầu.
Cô cũng không biết vì sao mình lại nôn nóng như vậy, bước vào phòng quần áo, duỗi tay lấy ra vài bộ quần áo của mình, ướm từng bộ từng bộ lên người, chọn tới chọn lui.
Nghĩ tới nghĩ lui, cầm lấy hai bộ khác nhau chạy xuống lầu tìm dì Lâm.
Mắt hạnh của Lương Tri mở to mong đợi, cô nhìn về phía dì Lâm, đưa dì Lâm nhìn hai bộ váy mình đang cầm trong tay, giọng nói có chút ngại ngùng: "Dì Lâm, dì nói xem con mặc bộ nào mới đẹp, bộ này phải không ạ?"
Ánh mắt Lương Tri tựa như biết cười, trên tay cầm hai bộ váy, một bộ váy hai dây màu vàng, tà váy khá lớn, trên mặt váy có mấy con nai nhỏ, phong cách thiên về đáng yêu, kỳ thật rất thích hợp với tính cách Lương Tri hiện tại.
Nhưng mà bộ bên cạnh, váy lụa màu xám nhạt, nhìn theo hướng chính diện thì có vẻ rất quy củ, ôn nhu hào phóng, nhưng quần áo của Lương Tri đều do tự tay dì Lâm lựa chọn, mỗi bộ đều có một ấn tượng riêng nên dì nhớ không lầm, bộ váy lụa này mặt sau lại không được "quy củ" như mặt trước.
Phía sau từ lưng đến eo đều là khoét rỗng, từ cổ đến hai bên tay áo là một tầng ren mỏng, phần còn lại lộ ra ngoài. Phần đó là các dải lụa xám nhỏ đan chéo thưa thớt để trang trí, cũng không thể che được gì, nhưng váy như vậy được thiết kế đặc thù để khi mặc vào tôn lên tấm lưng trắng nõn.
Dì Lâm nhìn thấy trong mắt Lương Tri hơi xấu hổ, nhấp môi, thong dong bình tĩnh mà chỉ chỉ váy lụa màu xám: "Phu nhân có thể thử cái này, thời tiết này mặc vào mát mẻ lại thoải mái, cũng rất hợp với phu nhân."
Lỗ tai Lương Tri đỏ lên, cô cũng biết mặc bộ váy này có chút bạo dạn. Mười tám năm trong ký ức cô chưa từng thử qua phong cách này, từ trước đến nay đều là ăn mặc mộc mạc quy củ. Cũng không biết vì sao, vừa tưởng tượng sẽ đến công ty của Phó Kính Thâm, trong lòng lại nôn nóng muốn mặc thử bộ này.
Khuôn mặt của cô có chút trẻ con, vốn dĩ tuổi cũng còn trẻ, nhìn qua càng có vẻ nhỏ hơn, nhưng Phó Kính Thâm một tay nắm giữ mạch máu kinh tế của Càn thị lại ổn trọng hơn cô rất nhiều lần, cô tự khuyên bảo bản thân, nói như thế nào mình cũng là thân phận phu nhân, cũng không thể không chừa mặt mũi cho anh.
Ăn mặc giống như bạn nhỏ thực sự không được, dì Lâm cũng ở bên tai không ngừng cổ vũ, cuối cùng dưới ánh mắt vui vẻ của dì Lâm, Lương Tri chạy về phòng thay váy.
Chọn bộ váy lụa màu xám kia.
Bộ váy này thật sự rất hợp với cô, mặc lên vừa dịu dàng lại vừa gợi cảm, nhưng Lương Tri da mặt mỏng, bước ra cửa trước, cô vẫn nhịn không được khoác thêm một cái áo choàng.
Lúc dì Lâm đưa cô ra cửa, khoé miệng cong cong, duỗi tay giúp cô chỉnh lại làn váy, đem âu phục của Phó Kính Thâm giao vào tay cô.
"Con mặc như vậy rất lạ ạ?" Thiếu nữ thật cẩn thận hỏi lại, hình như đối với cô gặp mặt Phó Kính Thâm là một việc gì đó cực kỳ trọng đại.
Dì Lâm nhàn nhạt mà lắc đầu, nhẹ giọng nói: " Bộ váy này rất hợp với phu nhân. Dì Lâm sống hơn nửa đời, gặp qua nhiều người như vậy, vẫn chỉ có phu nhân là đẹp nhất."
Cô khoác áo choàng như vậy cũng tốt, nghĩ đến Phó tổng đầy dục vọng chiếm hữu kia, chắc chắn cũng sẽ không muốn để kẻ nào nhìn đến phu nhân của anh.
Gần đến toà cao ốc của Phó thị, Lương Tri bảo tài xế dừng xe, vừa nãy lúc dừng đèn đỏ, Lương Tri đã nhìn thấy một tiệm trà sữa bên đường. Mấy cô gái nhỏ đối với loại trà sữa ngọt béo thế này hầu như không có khả năng chống cự.
Tài xế để cô xuống ven đường, Lương Tri nhanh nhẹn rẽ vào tiệm trà sữa bên cạnh.
Lúc này là ba giờ chiều, là thời gian đi làm đi học, trên đường ít người, tiệm trà sữa người cũng không nhiều người lắm, vận khí của cô tốt, không cần xếp hàng, một lát đã mua được trà sữa.
Trong tiệm bày ra rất nhiều hương vị khác nhau, Lương Tri xem đến hoa cả mắt, sau khi lưỡng lự thì dứt khoát chọn hai ly, cùng lắm thì tặng Phó Kính Thâm một ly cũng được.
Nhưng mà cô không biết người như Phó Kính Thâm có thích loại đồ uống ngọt ngọt béo béo như thế này hay không...
Hôn nhân của hai người không công khai, Lương Tri không biết nguyên do, sợ đem đến phiền toái cho Phó Kính Thâm nên vừa đến công ty lập tức đeo khẩu trang lên.
Từ Cải nhận được điện thoại của dì Lâm nên đến thằng máy đón cô, đến nơi Lương Tri mới phát hiện Phó Kính Thâm không có ở trong phòng.
"Phó tổng vừa có cuộc họp, đã vào hơn một giờ, tình huống hôm nay... có vẻ không tốt lắm, vừa rồi tôi không thông báo cho Phó tổng biết phu nhân tới đây, giờ sẽ đi ngay, phu nhân trước tiên ở trong văn phòng đợi chút, lát nữa Phó tổng sẽ tới."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!