Chương 26: Hòa, Tiên, Cô?

Chuyện Kim Lâm thích Sầm Toàn làm ta đột nhiên cảm thấy nhân sinh thật kỳ diệu.

Bởi vì nó kết nối đến ta cùng Thi Cảnh Hòa, cho dù ta chỉ là một người chị họ giả, bất quá hiện tại điều này cũng không quan trọng.

Quan trọng là sự tình một vòng tiếp một vòng làm ta dính dáng đến Thi Cảnh Hòa nhiều hơn. Mà nghĩ cũng có chút kỳ quái, trước khi ta nhận nhiệm vụ này, ta ở Vân thành lâu như vậy cũng chưa thấy qua Thi Cảnh Hòa, sau đó lại không ngừng ngẫu nhiên gặp được.

Có lẽ chúng ta đã từng gặp thoáng qua, nhưng lúc ấy ta chưa từng chú ý đến nàng, dù có đứng trước mặt, ta cũng không nhận ra. Huống hồ bản thân ta cũng không phải dạng thích nhìn ngó người khác, coi như chúng ta có từng ngồi ăn trong cùng một hàng quán, ta cũng sẽ không để mắt tới.

Tuy nhiên đây là cá nhân ta, người khác thì không nhất định. Làm ta nhớ tới từ khoá từng tìm kiếm trên mạng, khi đó ta còn không hiểu tại sao không có ai đăng Weibo nói mình tình cờ gặp được Thi Cảnh Hòa.

Vấn đề này đã được giải đáp khi chúng ta ở tiệm cà phê.

Thi Cảnh Hòa vừa dứt câu hỏi, ta còn chưa trả lời, thì có một cô bé cầm di động đi tới đứng kế bên nàng, hơi khom người nhỏ giọng hỏi: "Thi muội, là chị sao?".

Thi Cảnh Hòa nhìn cô bé, lộ ra nụ cười ôn nhu, trêu chọc: "Là chị, chính là chị, cô nhóc này... đang mắng chửi người à?".

Nàng nói xong ta mới kịp phản ứng, "Là chị sao" theo hài âm sẽ thành "Cmm".

Tạ Oánh thường xuyên chửi "Đánh cm ngươi" "Cmn", ... những lời tương tự.

Cô bé thoạt nhìn có điểm thẹn thùng, bị Thi Cảnh Hòa trêu một cái mà mặt đã liền đỏ.

Ta ở một bên âm thầm tấm tắc cảm thán, Thi Cảnh Hòa làm người nổi tiếng trên mạng cũng thật là..... thành thạo.

Có lẽ suy nghĩ trong đầu ta biểu lộ ra ngoài nét mặt, Thi Cảnh Hòa liếc nhìn ta nhếch miệng cười một cái, lại đặt tầm mắt trên người cô bé kia. Thanh âm nàng vẫn có điểm gợi cảm, nhưng giờ phút này giống như là vì bảo trì hình tượng, càng thêm cố tình, truyền vào tai còn muốn dễ nghe hơn một chút, nàng cười: "Muốn chụp ảnh chung sao?".

Cô bé gật đầu lia lịa, ta bưng tách cà phê lên vừa uống vừa nhìn hai người họ chụm đầu vào nhau.

Cô bé duỗi cánh tay ra phía trước nhưng em ấy không cao, cánh tay cũng không dài, Thi Cảnh Hòa cười thân thiết, cầm lấy di động từ tay em ấy, hỏi: "Ấn chỗ nào? Để chị chụp cho."

Ta nhìn động tác cùng biểu tình của nàng, mí mắt giật giật.

Trước đó bởi vì dị ứng nổi mụn nên Thi Cảnh Hòa mới đeo khẩu trang, nàng là người nổi tiếng nên cần bảo trì, không muốn tình cờ gặp fans mà mặt mũi lại không dễ nhìn.

Hiện giờ thì tốt rồi, nàng mỉm cười, khoé miệng độ cung đều hoàn hảo.

Hai người tự chụp xong, cà phê trong miệng cũng làm ta đắng đến mức muốn uống nước lọc ngay lập tức.

Thi Cảnh Hòa đưa điện thoại di động lại cho cô bé, mỉm cười nháy mắt, "Đừng có đăng Weibo nói gặp được chị nha, cảm ơn em."

Cô bé lại hăng hái gật đầu, gò má vẫn hồng hồng, trong mắt phảng phất lóe ánh sao, thật giống như Thi Cảnh Hòa là đại minh tinh còn ẻm là một bé fan nhỏ nhoi may mắn.

Mà... hình như cũng không có gì khác biệt, Thi Cảnh Hòa trong giới thật có thể tính là cấp bậc "Đại minh tinh".

Chờ cô bé đi rồi, Thi Cảnh Hòa liền khôi phục nguyên dạng, biểu tình nhàn nhạt, có vẻ lười biếng.

Ta nghĩ nghĩ, nói: "Chị có nhiều người hâm mộ thật đấy."

Nàng giương mắt nhìn ta, cười một tiếng: "Em cũng vậy sao?".

"Em cũng là người hâm mộ chị sao?".

Ta gật gật đầu lại lắc lắc đầu: "Phải mà cũng không phải, nếu chú ý chị liền tính là hâm mộ, vậy thì phải." Ta lại bổ sung, "Lần trước em mới chú ý."

Thi Cảnh Hòa "A ~" một tiếng, âm cuối kéo rất dài: "Vậy là trước khi gặp gỡ, em không có chú ý chị, chị lý giải như vậy đúng không?".

"Không sai biệt lắm."

Ta sẽ không nói cho nàng biết là ta còn gửi tin nhắn hỏi nàng có muốn yêu online không, nếu không thì... xấu hổ chết!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!