Chương 14: La ronde

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chẳng mấy chốc, lão chìm vào giấc ngủ.

Như thường lệ, lão có một đêm không mộng mị.

Cũng là con đường khuya vắng vẻ sau buổi lễ, cũng là tiếng nói chuyện thoang thoảng bên đường, chỉ là lần này Conrad là người đàn ông lớn tuổi hơn trong cuộc trò chuyện:

"Không lâu sau lễ hội Sandkerwa, Valentino đã trở lại Paris..."

Coriando nhìn vào đôi mắt đờ đẫn của Conrad, nghĩ rằng lão đang nhớ lại, nên kiên nhẫn ngồi đợi những lời tiếp theo của lão. Nhưng cậu trai trẻ nóng nảy này cũng không đợi được bao lâu:

"Sau đó đã xảy ra chuyện gì? Hai ông đoàn tụ ở Berlin? Cháu nghĩ chắc là các ông không tham gia cuộc tuần hành tiếp đó ở Berlin..."

"Bọn ta đã không tham gia."

- Conrad ho hai lần, và nói một cách khó khăn:

"Bởi vì ta không bao giờ gặp lại anh ấy nữa..."

Coriando mở to mắt:

"Chuyện gì đã xảy ra? Ông ấy thật sự trở về Ý kết hôn sao?"

***

***

Điều đầu tiên Valentino làm sau khi trở lại Paris là giải quyết tình trạng học bạ của mình. Sau đó, anh chia tay hai người bạn vẫn còn giữ mối quan hệ tốt và không bị đánh lừa bởi những tin đồn về việc anh phản bội cách mạng.

Kế hoạch tiếp theo của Valentino là hoàn thành tác phẩm học thuật đầu tiên của mình về chủ đề utopia và cách mạng. Anh đã luôn muốn viết một cuốn sách như vậy, nhưng vẫn chậm chạp chưa động bút vì anh luôn cảm thấy thiếu tư liệu. Mãi sau năm 1968, anh mới nhận ra rằng cái mình thiếu là kinh nghiệm sống.

Tất nhiên, cho dù là nghiên cứu ở thư phòng trong lâu đài bên hồ Como, anh vẫn tự tin rằng mình có thể hoàn thành một kiệt tác với ý tưởng và logic rõ ràng, nhưng tác phẩm sẽ không có linh hồn.

Anh đã viết lời mở đầu và bản thảo vẫn còn ở Bamberg. Conrad có lẽ sẽ ở lại Berlin trong một thời gian dài. Cân nhắc điều này, Valentino quyết định hoàn thành bản thảo của mình ở Berlin và nhân tiện trông coi tài sản của gia đình mình ở Berlin. Anh vốn thích vùng đất sản sinh ra các nhà tư tưởng này.

Nhưng trước khi đến Berlin, anh còn phải quay về Milan một chuyến và giải thích với các chị em gái rằng mình không có ý định kết hôn. Việc này chắc chắn là rất khó, bởi vì những chị em đứng về phía cánh hữu Cơ Đốc giáo không thể bị thuyết phục.

Vì vậy, chính xác mà nói, anh chỉ định quay lại và thông báo cho họ biết.

Đến tháng 9, các cuộc biểu tình lớn gần như biến mất, nhưng thỉnh thoảng vẫn xảy ra những biến động  nhỏ. Chuyện này đã xảy ra với Valentino khi anh chuẩn bị ra sân bay.

Đám thanh niên cuồng loạn vốn không nhìn thấy anh, nhưng khi anh định đi vòng qua, một trong những thanh niên mang thần sắc u ám đột nhiên phát hiện ra, chỉ vào anh và hét lên, thốt ra một loạt âm tiết kỳ lạ, giống như trong cổ họng bị kẹt đinh nóng đỏ rực.

Theo sau đó là một cái tên mà anh chưa từng nghe đến. Anh cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng còn chưa kịp phản ứng, anh đã nhìn thấy họng súng màu đen.

Cảm giác bỏng rát dưới xương sườn truyền đến hệ thần kinh trung ương, sau đó anh bất tỉnh.

***

***

"... Valentino không bao giờ gửi thư, vì vậy ta đã đến Paris để tìm anh ấy. Ta đã đến trường đại học, tìm rất nhiều sinh viên để hỏi, cuối cùng liên lạc được với một người bạn của anh ấy. Bạn của anh ấy nói rằng đó chỉ là một khẩu súng ngắn, có lẽ anh ấy không chết."

- Lời nói của Conrad mang theo sự bình tĩnh lạ thường.

Khi Coriando nghe thấy vụ xả súng, cậu ta gần như tức đến mức nhảy dựng lên, đột nhiên cậu khó hiểu: Sao lại làcó lẽ anh ấy không chết

"? Ông không biết tình trạng của ông ấy sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!