Chương 9: (Vô Đề)

Hoắc Ngập nhìn ra ngoài cửa sổ, vừa định thu hồi ánh mắt, trên hành lang phía đối diện, tình cờ có một cô gái nhỏ đang vội vàng chạy lại đây.

Tốc độ của cô rất nhanh, trong chốc lát đã chạy tới bên này, dường như biết mình không vào lớp kịp, có chút sốt ruột.

Đồng phục mặc trên người cô ấy có chút to, bước nhỏ chạy tới, đầu tóc có chút loạn, sợi tóc bên thái dương rơi xuống, ở trên khuôn mặt cô nhẹ nhàng phất qua, nhìn qua rất mềm mại.

Hoắc Ngập nhìn mấy sợi tóc đó thật lâu, cho đến khi người đi tới phòng học, mới thu hồi tầm mắt.

Anh rũ mắt xuống, ngoài cửa phòng học liền vang lên âm thanh giòn tan, Thưa thầy.

Thầy giáo già môn hóa học còn đang say mê trong tiết học, ngẩng đầu nhìn thấy cô, mới phát hiện trong lớp thiếu người, Em vừa đi đâu?

Lâm Kiều 'À' một tiếng, im lặng một lát mới nói,

"Em đến văn phòng giáo viên ạ."

Thầy giáo già đối với học sinh lễ phép như vậy vô cùng tin tưởng, vẫy tay cho cô đi vào,

"Vào đi chúng ta tiếp tục học."

Lâm Kiều trước ánh mắt chăm chú của cả lớp mà đi vào chỗ ngồi, mở sách vở bắt đầu nghe giảng, mặt không đỏ tim không nhảy, rât ngoan ngoãn và bình tĩnh.

Hoắc Ngập nhìn thật lâu, không chút để ý cười.

Tòa nhà đối diện không hề có văn phòng giáo viên..Vào buổi trưa có cuộc họp trong hội học sinh, Tiêu Dương ngồi xuống bên cạnh Hoắc Ngập, mặt tò mò,

"Hoắc Ngập, hỏi một chút?"

Hoắc Ngập nghe vậy hơi dừng, khó hiểu cười, Tôi sao?

"Đúng vậy, đã đọc bài viết trên trang trường chưa, bạn gái chính quy của cậu giáo huấn Trần Thi Nam lớp ba, còn có video, chỉ là góc độ quay chụp không tốt, cả video toàn run run nên nhìn không rõ."

Tiêu Dương đưa điện thoại qua, trên diễn đàn trường có một tiêu đề bắt mắt, tiêu đề ghi hai nữ sinh tranh giành một nam sinh.

Hoắc Ngập tùy ý nhìn qua không quá để ý, thật giống như nhân vật trung tâm không phải cậu.

Tiêu Dương thấy anh không có hứng thú, lại nhấn mở video,

"Cậu không xem sao? Còn có đánh nhau nữa đấy."

Trong video truyền ra âm thanh ồn ào, còn có tiếng kêu khóc của nữ sinh, trong ồn ào còn truyền đến một giọng nói vô cùng nghiêm túc,

"Hoắc Ngập.. Là một học sinh ngoan."

Bút trong tay Hoắc Ngập trật đi, đuôi lông mày khẽ nhếch.

Anh một lần nữa nhìn về điện thoại, video ngắn ngủi chỉ có vài giây đã hết.

Anh buông bút, duỗi tay một lần nữa nhấn mở video, cũng không có ý muốn cầm điện thoại, cứ như vậy mà để người khác cầm.

Trong video nhấp nháy, chụp không được rõ ràng, hình ảnh cô gái nhỏ đá văng nữ sinh phía trước, nhằm vào Trần Thi Nam, duỗi tay liền bẻ khuỷu tay người khác.

Trần Thi Nam cố gắng không kêu ra tiếng, nhưng nước mắt không ngăn được đều chảy ra,

"Cậu mau buông tôi ra.."

Mấy nữ sinh muốn tiến lên hỗ trợ, còn chưa tới gần, Lâm Kiều đã ngẩng đầu lên, nhìn vào nữ sinh tóc ngắn đang khóc hổn hển phía dưới cầu thang,

"Các cậu cũng muốn thử sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!