Chương 22: (Vô Đề)

Lâm Kiều cùng Cố Ngữ Chân đi lớp bảy, nữ sinh lớp bảy hờ hững, hỏi chuyện cũng không thèm đáp, nhưng nam sinh lại rất lễ phép, nói Vưu Tuyên Đồng đi dự họp bên hội học sinh, các cô lại vội vàng đi đến đó.

Chỗ phát biểu hướng ra bên sân thể dục, trên bậc thang to rộng ngồi đầy người, đều là người của hội học sinh.

Lúc này vẫn chưa tan họp, Lâm Kiều lại không quản được nhiều như vậy, trực tiếp đi lên đài chủ tịch, xuất hiện trước mắt một đám người.

Hoắc Ngập ngồi ở hàng đầu tiên, nhìn về phía Lâm Kiều đang chạy lên, đuôi lông mày khẽ nhếch, còn dám chạy lên đây?

Nam sinh phía trước đang chủ trì hội nghị nhìn thấy cô, nghiêm túc mở miệng,

"Hai bạn học này, chúng tôi đang mở họp, hai bạn có thể rời khỏi đây được không?"

"Xin lỗi, xin mọi người bớt chút thời gian, tôi tìm Vưu Tuyên Đồng bên hội học sinh có việc." Lâm Kiều nhìn về phía Vưu Tuyên Đồng đang ngồi hàng phía sau.

Vưu Tuyên Đồng nghe được, khinh thường mà bĩu môi,

"Tôi với cậu cũng không thân, tìm tôi làm gì?"

Lâm Kiều nhìn cô ta, nghiêm túc nói,

"Tôi mong cậu có thể xóa đi bài viết đó, cũng mong cậu khi biết rõ mọi chuyện rồi thì mới nói, việc quyên tiền tôi đã nói rõ với học tỷ Hứa Niệm, vì lý do tại sao nó vẫn tiếp tục, tôi cũng không cảm kích."

Sao có thể?

Vưu Tuyên Đồng nhìn về phía Hứa Niệm đang ngồi hàng trước, khẳng định không có khả năng lừa người khác,

"Cậu đang nói dối, chuyện lùi lại việc quyên tiền, học tỷ Hứa Niệm cũng không biết, bây giờ còn phải giúp cậu xử lý cục diện rối rắm này!"

"Lâm Kiều không nói sai, tôi có thể làm chứng, tôi là bạn cùng phòng của cậu ấy, từ trước cậu ấy đã nói không cần quyên tiền rồi." Cố Ngữ Chân đứng một bên mở miệng giải thích.

Hứa Niệm dưới ánh mắt chăm chú của mọi người đứng lên, hướng về phía bên này đi tới, nhìn về phía Lâm Kiều,

"Chị không biết vì sao em lại muốn nói như vậy, nếu em có chứng cứ chứng minh đã cùng chị nói về việc dừng quyên tiền, chị đương nhiên sẽ dừng lại, chỉ là chị không hề nghe em nói về yêu cầu đó."

Vẻ mặt Hứa Niệm tự nhiên, phảng phất giống như cô bây giờ đang là một nữ sinh gây rối,

"Em nói không cần quyên tiền, việc này không vấn đề, chị tôn trọng ý kiến của em, đã giúp em trả lại hết số tiền quyên góp được, chuyện này chị không muốn nói thêm nữa, đến nỗi vì sao em đột nhiên thay đổi chủ ý, chị cũng không rõ ràng lắm, nhưng em không nên nói dối."

Lâm Kiều không ngờ rằng cô ta có thể coi những gì họ đã nói ở hành lang là không tồn tại.

Cố Ngữ Chân giật mình,

"Lần trước chị tới tìm Lâm Kiều, cậu ấy đã nói rõ ràng với chị về việc dừng quyên tiền, bây giờ sao chị có thể nói như vậy?"

Hứa Niệm nhìn về phía Cố Ngữ Chân,

"Em chính tai nghe được sao, thời gian nào, địa điểm nào, hay vẫn là em ấy ở trong ký túc xá nói với em?"

Cố Ngữ Chân xác thật nghẹn lời, cô ấy đúng là không hề nghe họ nói chuyện, nhưng cô tin tưởng Lâm Kiều tuyệt đối sẽ không nói dối.

Nhưng học tỷ Hứa Niệm vì sao muốn nói dối, chuyện quyên tiền muốn ngừng thì ngừng, để cô ấy tới nói cũng đâu khác nhau?

Hứa Niệm thấy Cố Ngữ Chân không trả lời, đã bắt đầu tức giận, nói chuyện cũng có chút lớn tiếng,

"Không có đúng không, bởi vì em ấy căn bản không hề nói với chị."

Nam sinh chủ trì hội nghị đứng một bên thấy Hứa Niệm tức giận, tiến lên hỗ trợ đuổi người đi,

"Chuyện này nếu đã kết thúc thì dừng ở đây đi, hội học sinh chúng tôi cũng làm việc theo sự sắp xếp của giáo viên, hai người có vấn đề gì thì đi tìm giáo viên, bây giờ mong hai người có thể đi khỏi nơi này, chúng tôi cần phải tiếp tục mở họp."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!