Chương 12: (Vô Đề)

Tim Lâm Kiều đập lỡ một nhịp, không biết nên giải thích hành vi của mình như thế nào.

Cô khi nhìn thấy một thứ đẹp, đặt ở trong tầm mắt, cũng chỉ là hành vi thói quen thuần túy.

Ngoài cửa truyền đến tiếng người, vài người một bên nói chuyện một bên tiến vào,

"Nóng chết mất, thứ bảy còn muốn kiểm tra ký túc xá, lại còn là một tòa ký túc xá của nam sinh."

"Buổi chiểu đi tiếp, không vội."

Vài người vừa vào liền đi uống nước, đến chỗ ngồi làm việc, tiếp tục thảo luận việc tiếp theo, văn phòng yên tĩnh bỗng trở nên náo nhiệt.

Hứa Niệm vừa vào đã thấy Hoắc Ngập ngồi song song với một nữ sinh, thoạt nhìn rất thân mật.

Tiêu Dương thấy Lâm Kiều, tỏ vẻ không nói cũng biết nhìn Hoắc Ngập,

"Hoắc Ngập, còn giúp người khác điền tư liệu sao?"

Hoắc Ngập ôn hòa cười trả lời,

"Tay cậu ấy bị thương, không được tiện."

"Ồ, chính xác là giúp đỡ người khác mà!" Tiêu Dương nhìn tay bị thương của Lâm Kiều, cười đến ý vị thâm trường, vết thương như vậy cũng không ảnh hưởng đến viết chữ đâu~

Giọng nói của Tiêu Dương không nhỏ, dẫn tới vài người bên cạnh tò mò đánh giá họ.

Mọi người đều không nói gì, Lâm Kiều cũng không giải thích được, chỉ có thể ngồi nhìn Hoắc Ngập điền thông tin.

Hoắc Ngập hiển nhiên không để trong lòng, điền xong một ô trống, ngẩng đầu nhìn về phía cô,

"Địa chỉ nhà của cậu*.." Anh nói, giọng hơi đè thấp xuống, Điền nhà tôi sao?

*Theo tình huống và ngữ cảnh mình sẽ đổi xưng hô, vì người khác đều chưa biết quan hệ của họ.

Lời này có chút ái muội, hơn nữa giọng nói còn hơi đè thấp, có chút làm người hoảng loạn.

Nếu viết vào địa chỉ nhà anh, vậy sẽ quá rõ ràng.

Lâm Kiều nhìn mẫu đơn, nhỏ giọng đáp,

"Ghi nơi tôi ở trước kia là được." Cô nói, báo ra địa chỉ nhà bà Vương.

Hoắc Ngập hơi hơi nghiêng đầu nhìn nữ sinh, giọng nói rất nhẹ, rõ ràng là đang thì thầm cùng nữ sinh.

Mọi người xung quanh tuy rằng đang làm việc, nhưng trên mặt đều mang nụ cười bát quái.

Hứa Niệm thấy có chút không thoải mái, cô ta đi đến trước máy in, một bên vận hành máy một bên nhìn về phía Hoắc Ngập,

"Hoắc Ngập, em ăn trưa chưa?"

Vẫn chưa ăn.

Hoắc Ngập điền xong tờ đơn, lấy một tấm ảnh thẻ của Lâm Kiều, thay cô dán lên.

Máy còn đang in, Hứa Niệm dựa vào bên cạnh máy in, nhìn về phía Hoắc Ngâp,

"Vậy trưa em có muốn ăn gì không?"

"Tôi sao cũng được, tùy mọi người."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!