Chương 30: Cô thế mà lại thật sự hôn!

Anh Đào với Trương Triết An rất thân thiết với nhau, hơn nữa từ trước tới nay Trương Triết An đều có bộ dáng là một người đàn ông giả mạo, có rất nhiều đồng nghiệp trong bệnh viện đều cho rằng bọn họ đang hẹn hò.

Nhưng cũng không có nhiều người tán đồng cho lắm, bởi vì tính tình bác sĩ Dụ quá tốt, quá mềm mại, mà nhìn Trương Triết An lại giống kiểu người đào hoa, lăng nhăng.

Mới vào bệnh viện chưa được bao lâu mà đã trở thành bạn bè tốt của tất cả chị em phụ nữ trong bệnh viện rồi.

Tần Tự thỉnh thoảng còn nhìn thấy "hắn" thế mà còn sờ s0ạng eo với mông y tá nữ! Quả thực cực kỳ bi3n thái!

Ngay ở lúc Tần Tự rối rắm không biết làm cách nào mới có thể khiến Anh Đào tránh xa người như vậy thì Trương Triết An đi rải hoa đào ở khắp nơi đã quay trở lại.

"Hắn" đem một túi hoa quả đặt ở trên bàn làm việc của Anh Đào.

Anh Đào cười hỏi: "Vừa đi đâu thế?"

Trương Triết An tiêu sái lắc lắc tóc mái: "Mới bên khoa nội qua, bác sĩ bên đó nhiệt tình thật sự, một hai cứ bắt chị phải nhận, cho em đó."

Trương Triết An nhìn thấy Tần Tự ngồi ở bên cạnh Anh Đào, "Bác sĩ Tần thích gì thì cứ lấy nhé, đừng khách sáo."

Tần Tự không mặn không nhạt nói: "Không cần."

Trương Triết An nhún vai: "Vậy thôi."

"Hắn" cầm một quả táo từ trong túi lên, dùng dao gọt vỏ đi rồi đưa cho Anh Đào.

Anh Đào cũng không có khách khí với "hắn".

Dư quang Tần Tự vẫn luôn chú ý tới bọn họ, thấy vậy, ngón tay gõ bàn phím càng thêm dùng sức, khiến cho Anh Đào chú ý tới.

Anh Đào đem táo đưa cho cô ấy: "Bác sĩ Tần, cô ăn đi."

"Thật sự không cần." Tần Tự lạnh lùng liếc Trương Triết An, trong mũi nhẹ hừ một tiếng.

Trương Triết An không thể hiểu được: "Bác sĩ Tần có ý kiến với tôi sao?"

"Không dám." Chỉ là ngón tay gõ bàn phím càng ngày càng nặng.

Trương Triết An quay lại bàn làm việc của mình, Tần Tự lập tức sát lại gần Anh Đào, "Bác sĩ Dụ."

Anh Đào chuyển mắt: "Hửm?"

"Sao cô có thể như vậy chứ!"

"Sao thế?"

"Cô đã có Trình Kiệt của chúng tôi rồi, vì sao cứ đi gần người đàn ông khác như vậy?" Thanh âm đè thấp của cô nàng cực kỳ phẫn uất.

Anh Đào cong môi, má lúm đồng tiền hai bên má lộ ra, bộ dáng mềm mại ôn nhu. Nhìn cô cười ở khoảng cách gần như vậy, một cô gái như Tần Tự cũng nhịn không được phải hoảng hốt, khó trách Trình Kiệt bị mê hoặc đến đầu óc choáng váng.

"Cô hiểu lầm rồi."

"Trương Triết An là con gái, đó là sư tỷ của tôi."

"... Cái gì? What??" Tần Tự lập tức nhìn về phía Trương Triết An, người kia đang cúi đầu xử lý công việc, toàn thân đều lộ ra khí chất của hoa hoa công tử, rốt cuộc có điểm nào giống con gái?

Ngoại hình không giống, chiều cao không giống, ngay cả thanh âm cũng không giống!

Rõ ràng chính là một người đàn ông mà!

Tần Tự không hiểu nổi, thật sự quá sốc!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!