27Thực ra ta nghĩ cũng đơn giản.
Ta là nô tỳ, nếu không phải Thẩm Trác năm đó mang ta về, bây giờ ta, chưa chắc đã có kết cục tốt hơn Tiểu Thung.
Không phải ta tự hạ thấp mình, mà thế gian này vốn là vậy.
Con nhà thế gia sinh ra đã giàu sang, có thể nói chuyện yêu đương, có thể bất chấp tất cả.
Nhưng những người như chúng ta ngay cả việc sống ở đâu cũng không có quyền lựa chọn, sinh mệnh như cỏ dại, chỉ có thể len lỏi trong khe đá mà trưởng thành.
Gặp được Thẩm Trác, đã là phúc phận của ta, ta rất hài lòng với cuộc sống hiện tại, sẽ không mơ tưởng đến bất kỳ người hay vật gì không thuộc về mình, giống như ta đã nói với Tiểu Thung, con người phải có lựa chọn đúng đắn.
Ánh mặt trời tuy rực rỡ hấp dẫn người ta hướng về, nhưng nhìn thẳng vào nó cảm giác thế nào?
Ánh sáng đó không chút lưu tình, sẽ làm người ta mù lòa.
28Nửa tháng sau, Thẩm Trác cuối cùng cũng về kinh.
Cùng hắn về kinh, còn có một nữ tử đất Thục.
Thẩm Trác lúc ở đất Thục điều tra án đã bị phú thương địa phương cản trở mạnh mẽ, suýt nữa gặp nạn.
Nữ tử này bị phú thương cướp đoạt nhưng không chịu khuất phục, cùng Thẩm Trác bị trói chung một chỗ.
Họ ở trong nhà củi tối tăm cùng nhau hơn một tháng, để cứu Thẩm Trác, nữ tử này không tiếc thân mình quyến rũ phú thương, cuối cùng mới giúp Thẩm Trác có cơ hội trong ứng ngoại hợp một phen dẹp tan ổ trộm.
Thẩm Trác đối xử với nữ tử đó rất tốt, ánh mắt hắn nhìn nàng là sự dịu dàng ta chưa từng thấy, giọng điệu cũng là sự cưng chiều ta chưa từng nghe.
Người trong phủ nói, trước đây mỗi cô nương được mai mối cho Thẩm Trác đều phải gặp Thẩm Yếm Ly trước, cần Thẩm Yếm Ly thích mới có thể ở lại trong phủ.
Nhưng nữ tử này rất đặc biệt, Thẩm Trác trực tiếp mang nàng về viện của mình, thậm chí không để Thẩm Yếm Ly nhìn một cái.
Hạ nhân còn nói, nữ tử này không có một chút nào giống với tiên phu nhân.
Bất kể là tính cách hay dung mạo.
29Thẩm Yếm Ly và Thẩm Trác cãi nhau.
Cãi rất kịch liệt.
Bởi vì Thẩm Trác vốn luôn bận rộn công vụ thường xuyên mấy ngày không về nhà, từ khi mang nữ tử đó về, không những ngày ngày về nhà, còn cùng nàng ăn cùng ở.
Tiểu đồng dẫn ta đến khuyên can, lúc đó Thẩm Yếm Ly ngay cả bộ trà cụ Thẩm Trác yêu thích nhất cũng đập vỡ.
"Đây là ngươi nói yêu mẫu thân cả đời? Ngươi chính là yêu bà ấy như vậy sao?"
"Vì một người nữ nhân, ngươi đem tất cả những thứ thuộc về mẫu thân trong căn phòng này dọn đi hết, ngay cả bài vị của mẫu thân ngươi cũng dời đến từ đường."
"Thẩm Trác ngươi có quên năm đó mẫu thân ch*t như thế nào không? Nếu không phải vì ngươi bà ấy sao lại gặp phải chuyện như vậy khi còn trẻ?"
"Người nữ nhân này cùng ngươi hoạn nạn? Cứu ngươi? Vậy mẫu thân thì sao, Thẩm Trác ngươi đừng quên, tất cả những gì ngươi có ngày hôm nay là nhờ cái ch&t của mẫu thân mới có được!"
"Chức quan cao của ngươi, địa vị dày của ngươi, tất cả những gì ngươi có thể cho người nữ nhân này bây giờ đều là cái ch*t của mẫu thân đổi lấy!"
Thẩm Yếm Ly rất kích động, hắn tuy ngày thường tính tình không tốt, nhưng cũng coi như biết kiềm chế.
Ngay cả Ngô Dung hại hắn như vậy, ta cũng chưa thấy hắn vừa đập vừa phá điên cuồng như thế này.
Thẩm Trác chỉ yên lặng ngồi đó, bình tĩnh nhìn Thẩm Yếm Ly nổi điên, bình tĩnh che chở người nữ nhân bên cạnh liên tục lau nước mắt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!