Chương 55: (Vô Đề)

Tống Thao mong mỏi hắn quay lại, trong lòng có chút hối hận vì lần chia tay trước, mình lại nổi cáu rồi cố ý không thèm để ý đến hắn.

Thế nhưng, nàng cũng thấy Chiêm Thế Nam thật quá đáng. 

Tại sao nàng lại không xứng làm việc trong phủ Quận công? Làm một kẻ hầu thì có gì khó chứ?

Mong rồi lại đợi, nhưng Tống Thao không thấy hắn quay về.

Cho đến một tháng sau, nàng lại tìm được cơ hội để vào phủ Quách Quận công.

Xưởng thêu Linh Lung vốn nổi tiếng khắp Hồng Châu với kỹ pháp thêu viền kim (thêu thúc kim bằng chỉ ánh kim), là một xưởng làm ăn lớn có danh tiếng.

Đúng dịp đó, tiểu thư thứ ba trong phủ Quận công sắp đến sinh nhật, Quận công phu nhân muốn sớm may mấy bộ xiêm y mới cho con gái, liền đích danh gọi mấy xưởng nổi danh nhất vùng Hồng Châu vào phủ. 

Bà yêu cầu các sư phụ giỏi nhất mang theo mẫu thêu và hoa văn để cho tiểu thư chọn lựa.

Phủ Quận công thì khỏi cần phải nói cũng biết là thế nào. 

Nghe đồn vị Tam tiểu thư họ Quách, tên gọi Quách Du, là ái nữ duy nhất trong phủ, năm nay mười sáu tuổi, bên trên có hai anh trai, từ bé đã được cưng chiều như hòn ngọc quý trong tay, đúng là tiểu thư cành vàng lá ngọc.

Từ huyện thành tới Dự Chương, sư phụ giỏi nhất xưởng Linh Lung vốn định chỉ dẫn theo hai tiểu thợ thêu đi cùng, Linh Xảo là một trong số đó.

Tống Thao nghe Linh Xảo kể từ sớm, liền lập tức chạy tới tìm nàng.

Tuy tay nghề không khá lắm, nhưng mặt nàng dày, lại lanh lợi, mồm miệng nhanh nhẹn, liền giở chiêu nịnh nọt với sư phụ:

"Con khỏe lắm, sư phụ cứ mang con theo đi! 

Mấy xấp vải và bản mẫu đó nặng biết bao nhiêu, cứ để con vác hết! 

Tay nghề của mọi người quý giá lắm, mấy việc nặng nhọc cứ giao cho con. 

Con sẵn lòng làm trâu làm ngựa cho sư phụ mà!"

Linh Xảo đứng bên cạnh che miệng cười trộm, còn ra mặt giúp nàng nói đỡ.

Sư phụ bị hai người này quấn lấy mấy ngày liền, cuối cùng cũng mềm lòng, đồng ý cho nàng theo cùng.

4.

Lần đầu tiên Tống Thao gặp Quách Du, nàng sững sờ đến mức không dời nổi ánh mắt.

Linh Xảo cùng một tiểu thợ thêu khác cũng chẳng khá hơn.

Phủ Quận công ngoằn ngoèo quanh co, các nàng được người hầu dẫn đường, tới một khu vườn nguy nga tráng lệ.

Trong khu vườn rộng lớn ấy, trăm hoa đua nở, bướm lượn từng đàn.

Những thiếu nữ tuổi xuân mơn mởn, mình khoác áo lụa bó sát, váy mỏng nhẹ nhàng, dáng đi uyển chuyển, tay cầm lưới bắt bướm, miệng cười duyên dáng—cảnh tượng ấy mộng mơ tựa chốn thần tiên.

Cô nương đứng giữa vòng vây, vận lụa mỏng nhẹ nhàng, khăn lụa vắt vai kéo dài chấm đất, tóc búi kiểu vân nhọn thanh tú, hai bên tóc mai cài đầy vàng ngọc, gương mặt hồng hào như hoa đào xuân, dung nhan rực rỡ đến chói mắt.

Quách Du ngây thơ hoạt bát, lúm đồng tiền xinh xắn, trang phục như tiên, bước đi nhẹ  như gió.

Quận công phu nhân cũng vô cùng quý phái, ngồi một bên vừa ngắm các cô gái nô đùa vừa mỉm cười chuyện trò với các mama hầu cận.

📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!

📜 Follow Fanpage "Họa Âm Ký" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!