4.
Trước mặt Chiêm Thế Nam, Tống Thao luôn chủ trương "biết mình biết ta, mềm mỏng thì sống".
Thời gian lâu dần, nàng cũng dần nắm được tính nết của hắn.
Đứa trẻ mồ côi, từ nhỏ đã sống một thân một mình, thường bị người ta bắt nạt.
Vì thế mà tính tình hắn ngang ngược, nắng mưa thất thường, hoàn toàn không biết cách sống chung với người khác.
Cái tính khí hung hăng và ngang tàng ấy, không coi ai ra gì.
Nhân tính vốn hướng thiện, nhưng lại hay bị bắt nạt, thế nên hắn dứt khoát làm kẻ ác.
Mười bốn tuổi, đã dám vung rìu g.i.ế. c người.
Tống Thao có phần sợ hắn, lại vừa có chút ngưỡng mộ.
Ngưỡng mộ là thật, đồng thời cũng có một chút xem thường hắn.
Một nam nhân lành lặn tay chân, vậy mà cả ngày chẳng làm gì ra hồn, chỉ biết nằm dài trong sân phơi nắng, chơi bời lêu lổng.
Tuy nói hắn mỗi lần ra ngoài đều mang về được một bao gạo, có khi còn kèm theo vài cân thịt heo.
Nhưng Tống Thao chắc mẩm — những thứ đó không phải của hắn.
Nàng tin chắc hắn là tên trộm, lén ra phố trộm tiền người ta, rồi đem về mua đồ ăn.
Nếu là người không liên quan, nàng cũng mặc kệ.
Khổ nỗi đây lại là người mà sau này nàng phải gả làm chồng.
Không thể nói thẳng với hắn, trong lòng lại nghẹn ứ khó chịu, bèn mượn cớ cho Kim Nguyên Bảo ăn để trút giận, gõ đầu nó một cái:
"Kim Nguyên Bảo, kiếp này mày làm chó, nhất định là kiếp trước làm chuyện xấu!
Có phải đi ăn trộm không? Có phải không?
Cái lỗ nhỏ không bịt thì sau chịu khổ đấy, nhìn xem giờ bị báo ứng chưa nào!
Chó thì phải có dáng chó, người thì phải sống cho ra người!
Người sống phải ngẩng cao đầu, đứng cho thẳng lưng!
Tao nói đúng không hả?"
"Gâu!"
Kim Nguyên Bảo rất biết điều, sủa một tiếng tỏ vẻ đồng tình.
Tống Thao hài lòng gật đầu, vừa định nói tiếp thì khóe mắt liếc thấy Chiêm Thế Nam đang đứng cạnh, mắt nheo lại, nụ cười mơ hồ trên môi, nhìn nàng chằm chằm.
Nàng lập tức cụp xuống như quả bóng xì hơi, ấp úng nói tiếp:
"Ăn… ăn trộm thì cũng được, nhưng đừng trộm của nhà nghèo...
Tốt nhất cũng đừng để bị bắt, gãy chân rồi thành tàn phế, sau này ăn uống ị ỉa gì cũng phải để vợ chăm, phải biết thương vợ một chút..."
"Nhóc con, lại đây."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!