Chương 39: (Vô Đề)

5.

Tiểu Liễu sắp thành thân với Tứ Cửu rồi.

Quầy hoành thánh hôm nay không mở bán, chỉ có tiếng pháo rộn ràng.

Từ đầu phố vang tới tận nhà Tứ Cửu.

Lão bá bán rau cười tươi đến mức miệng không khép lại được.

Nhà treo đầy lồng đèn đỏ, chữ hỷ dán kín cửa sổ.

Hàng xóm láng giềng đều kéo đến góp vui, tiếng cười nói rôm rả vang khắp ngõ nhỏ.

Tiểu Liễu mặc hỉ phục đỏ tươi, trên mặt điểm chút phấn son, môi cũng đỏ au.

Nàng có chút ngượng ngùng, định đưa tay lau đi son trên môi.

Tứ Cửu cũng mặc hỉ bào, vì quá vui mừng, khóe môi cứ cong cong mãi không thôi.

Nhìn thế lại càng ra dáng người vui trong ngày cưới, dáng vẻ bỗng thấy phong độ, thậm chí có chút anh tuấn, nhìn rất vừa mắt.

Tiểu Liễu đang lau son thì hắn vừa vặn chen vào phòng, nhìn thấy tân nương trong gương đồng, nở nụ cười rạng rỡ:

"Đừng lau, đẹp lắm."

Đẹp thật sao?

Tiểu Liễu ngại ngùng, nhưng động tác cũng dừng lại thật.

Từ sau khi Tứ Cửu nói nàng không xấu, thỉnh thoảng nàng cũng sẽ soi gương, ngắm nghía gương mặt mình.

Ừm, nhìn mãi cũng thuận mắt, thật ra cũng được lắm.

Giờ Tỵ, Tiểu Liễu lên kiệu hoa.

Tứ Cửu cưỡi ngựa dẫn đầu, khí thế dồi dào, phong thái phơi phới.

Trên phố có mấy cô nương thì thầm tiếc nuối:

"Thật ra ca ca Tứ Cửu trông đâu có tệ, trước kia sao không phát hiện ra hắn cũng đẹp trai nhỉ?"

"Ta thì sớm đã thấy hắn không tệ rồi, chỉ tiếc là một kẻ què, không thì ta cũng gả."

"Thôi đi, cô có muốn thì Tứ Cửu cũng chẳng muốn cưới cô đâu."

"Sao lại không muốn, dẫu sao ta cũng hơn một con bé câm còn gì!"

Mấy câu châm chọc xôn xao, náo nhiệt vô cùng.

Đoàn rước dâu chỉ đi một vòng quanh phố, rồi lại quay đầu trở về nhà Tứ Cửu.

Dưới tấm khăn voan đỏ, ánh mắt Tiểu Liễu dịu dàng, yên tĩnh như nước.

Cho đến khi kiệu hoa bất ngờ khựng lại giữa đường.

Tiếng ồn ào trên phố bỗng chốc cũng lặng đi.

Tiểu Liễu không hiểu chuyện gì, khẽ vén khăn voan lên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!