Chương 34: (Vô Đề)

Năm mười tuổi, một đêm nọ, hắn lén ra khỏi nhà, thừa lúc lão tú tài ngủ say, châm lửa thiêu rụi cả căn nhà, thiêu c.h.ế. t luôn người ấy.

Đó là bí mật của riêng hắn.

Một tội lỗi khó lòng mở miệng, lẽ ra phải vĩnh viễn chôn vùi sâu trong lòng.

Dơ bẩn, nhơ nhuốc, đẫm máu.

Bóng ma ấy chưa từng rời khỏi tâm trí hắn. 

Hắn luôn né tránh việc tiếp xúc với người khác.

Nhất là tiếp xúc thân thể.

Năm mười ba tuổi, hắn gặp Tiểu Liễu.

Nhóc nha đầu ấy, dung mạo chẳng mấy xinh đẹp, đầu óc lại lanh lợi, lúc cười lên thì ngốc nghếch vô cùng.

Nàng cứ ríu rít gọi hắn: "Tứ Cửu ca, Tứ Cửu ca."

Dù hắn chẳng đáp lời, nhưng lần sau nàng lại đến, vẫn tươi cười mà gọi như cũ.

"Tứ Cửu ca, Tứ Cửu ca!"

Hắn tận mắt nhìn Tiểu Liễu từ cô bé mười tuổi, dần dần trưởng thành thành thiếu nữ mười sáu.

Nhìn nàng gồng gánh mưu sinh, chịu thương chịu khó, lúc nào cũng đối đãi tử tế với người khác, vẻ mặt ngốc nghếch mà chân thành.

Hắn biết, Tiểu Liễu là người đơn thuần, mà cũng rất thuần khiết. 

Nàng thiện lương, thật lòng, gặp chuyện chưa từng oán than, luôn giữ một thái độ tích cực và lạc quan.

Kiên cường như cỏ lau, dẫu nghiêng ngả cũng chẳng gãy.

Chính nàng đã khiến Tứ Cửu lần đầu nhìn thấy vẻ đẹp trong bản tính con người.

Cho nên về sau, mỗi khi nghe người khác nói Tiểu Liễu không xinh, phản ứng đầu tiên của hắn luôn là — Chỗ nào không xinh?

Khi nhìn một người mà cảm thấy thuận mắt, thì dung mạo đã chẳng còn quan trọng nữa rồi.

Tiểu Liễu là một cô nương gầy gò, vậy mà sức vóc không nhỏ, một tay có thể xách hai vò tương lớn.

Làn da nàng hơi sạm, tóc thì đen tuyền, dày và rậm, gương mặt nhỏ chỉ bằng bàn tay, ngũ quan không hẳn nổi bật, nhưng ánh mắt có thần, lấp lánh lanh lợi.

Sống mũi thấp, miệng cười rộng đến tận mang tai.

Thật sự có chỗ nào không đẹp sao?

Rõ ràng là rất đáng yêu mà.

Có người lầm ngọc quý thành ngói vỡ, có người nhìn đá thô lại thấy châu ngọc — trăm người trăm mắt, mỗi người một cách nhìn.

Tứ Cửu chưa từng tranh luận với ai, vì hắn trầm lặng, chưa từng có ý định chủ động đến gần Tiểu Liễu.

Hắn không xứng.

📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!

📜 Follow Fanpage "Họa Âm Ký" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!