Chương 31: (Vô Đề)

11.

Tiểu Liễu định rời khỏi trấn Lộc Khê.

Nàng sẽ mang theo mười lượng bạc để bắt đầu cuộc đời mới.

Đi đâu đây?

Suy nghĩ hồi lâu, nàng quyết định đến Đại Đô.

Nghe nói nơi đó còn phồn hoa hơn cả Nghi Châu, đâu đâu cũng là cơ hội để mưu sinh, làm ăn.

Ban đầu, nàng định lặng lẽ ra đi, chẳng nói với ai một lời.

Nhưng đến phút cuối, nàng vẫn muốn gặp Tứ Cửu một lần.

Ăn một bát hoành thánh ở quán của anh, Tiểu Liễu đưa tờ giấy vay nợ đã viết sẵn cho anh.

Hai mươi lượng bạc, nàng nhất định sẽ trả cả vốn lẫn lãi.

Tứ Cửu nhìn nàng thật lâu, rồi bất ngờ mở miệng:

"Nhất định phải đi sao?"

Tiểu Liễu gật đầu.

Anh vốn là người ít nói, nghe vậy lại im lặng hồi lâu, cuối cùng mở hòm tiền trên quầy, đổ toàn bộ bạc vụn bên trong ra, gom lại cho vào túi tiền, dúi vào tay nàng.

Tiểu Liễu không chịu nhận.

Tứ Cửu cứng rắn nhét vào tay nàng:

"Cầm lấy đi, nhà thì nghèo, nhưng ra đường phải giàu."

Hốc mắt Tiểu Liễu nóng lên, nàng không từ chối nữa.

Nàng định sáng mai sẽ rời trấn. 

Chiều hôm đó, vừa trở về nhà thì thấy bên ngoài lại có một chiếc xe ngựa đỗ sẵn.

Là La thị đến.

Giờ bà ta thật biết chú trọng, đến thăm Tiểu Liễu còn mang theo bao nhiêu thứ lỉnh kỉnh.

Có lẽ vì cảm thấy từng thiếu nợ nàng, nên muốn bù đắp bằng mọi cách.

Quần áo mới, trang sức đẹp, cả điểm tâm ngon mua từ tiệm bánh nổi tiếng trong thành.

La thị thay mặt Ngọc Nhụy xin lỗi:

"Tỷ con không cố ý, đừng giận nó nữa. 

Chẳng qua nó không hiểu con thực sự muốn gì thôi."

Tiểu Liễu nhìn bà ta, trong lòng tràn đầy nghi hoặc.

Muốn gì ư?

Rõ ràng là La thị nghĩ mình đã hiểu quá rõ về nàng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!