Xưa kia, từng xảy ra trận chiến giữa Xi Vưu và Hoàng Đế tại Trác Lộc, sau đó, Cộng Công nổi giận húc vào núi Bất Chu, khiến Chuyên Húc buộc phải chặn đường thông giữa trời đất, từ đó ngăn cách người và thần, hai giới không còn qua lại.
Sau lại có Chu Vũ Vương diệt Thương, thảm sát thần tiên.
Từ sau phong thần, thần tiên hoàn toàn bị trói buộc bởi thiên đạo, không được tùy tiện lai vãng nhân gian.
Vị nhân thần mà Tần Cơ tôn thờ cũng từ đó biến mất.
Kể từ ấy, kẻ tu đạo không còn như xưa, muốn tu thành tiên, gian nan gấp bội.
Tần Cơ tu hành mấy trăm năm, một ngày nọ, bỗng nhận ra mình già đi rất nhiều.
Nàng hoảng loạn, chợt hiểu ra rằng con đường tu tiên tuân thủ khuôn phép kia, thực sự quá chậm.
Có thể nàng còn chưa kịp đạt đến cảnh giới "già mà không chết", thì đã bị thiên kiếp đoạt mệnh.
Đó cũng có thể là vì nàng không có tiên duyên.
Không có tiên duyên — nghe mới đáng sợ làm sao.
Nàng tu tâm dưỡng tính bao nhiêu năm, hành thiện tích đức, chưa từng làm điều trái nghịch đạo trời.
Vậy mà cái thiên đạo khốn kiếp kia lại để nàng bắt đầu già đi.
Tần Cơ không cam lòng, cũng không chấp nhận.
Sau đó, nàng gặp một người đàn ông.
Kẻ ấy vốn là đại đệ tử dưới trướng Thiên Chiêm ở núi Côn Luân, tên là Thân Chu, cũng gọi là Chu Tắc.
Hắn tự xưng là chính đạo thiên hạ, nhưng cuối cùng lại sa vào ma đạo.
📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Họa Âm Ký" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^
Hắn muốn dẫn dắt yêu ma lưỡng giới, vạch trần chân tướng thiên đạo trong miệng thánh nhân.
Chu Tắc là kẻ có bản lĩnh thật sự, một mình đồ sát tộc thần hồ ly ở Côn Luân, lại chỉ dùng một mưu kế mà dễ dàng khuấy đảo Xá Thủy Hà ở Ấn Đô – nơi từng giam giữ vô số yêu tà.
Trong tay hắn còn nắm giữ Cửu Đỉnh.
Những đại yêu được hắn thả ra, không một ai dám chống lại, đều quy phục dưới trướng.
Nghĩ lại chuyện xưa, Tần Cơ híp mắt, cũng chẳng thể trách bản thân năm đó quy phục Chu Tắc.
Thân là người tu tiên, nàng vốn chẳng buồn dính líu với đám yêu quái kia.
Chỉ trách Chu Tắc năm đó thật sự quá mức chói lọi.
So với con đường tu tiên sống c.h.ế. t khó đoán, thì theo gót hắn thành thần lại quá đỗi mê người.
Mãi đến khi Chu Tắc c.h.ế. t trong tay Mộ Dung Chiêu ở Ấn Đô, Tần Cơ mới chợt tỉnh mộng.
Chu Tắc c.h.ế. t tiệt! Tên trời đánh thánh vật!
Rác rưới! Ăn hại! Ngu xuẩn!
Hắn ngu đến nỗi, định đem thần lực Cửu Đỉnh để phục sinh một người đàn bà.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!