Chương 20: (Vô Đề)

Khi Tô Miễn đến tìm Tiểu Liễu, tuy La thị không có nhà nhưng đã nghe người trong thôn kháo nhau.

Lúc bà hỏi đến, chính Tiểu Liễu cũng không hiểu sao mình lại buột miệng nói dối — rằng đó là một thương gia giàu có trong thành, đến bàn chuyện làm ăn, muốn mua tương nhà họ.

La thị nghe vậy thì mừng rỡ vô cùng.

Bà và Ngọc Thụy vừa hay lên huyện thành, cũng tình cờ gặp lại vị Vương công tử nọ.

1.

Vương công tử xem ra thật lòng với Ngọc Thụy. Chỉ là vẻ mặt thoáng lúng túng, nói mẫu thân gần đây thân thể không khỏe, việc đến tận cửa cầu thân đành phải trì hoãn đôi chút.

Hắn bảo Ngọc Thụy cứ tin tưởng, nhất định sẽ không phụ lòng nàng.

Ngọc Thụy tin thật. 

Trên đường về nhà tâm trạng rất tốt, còn ghé hiệu vải may một bộ áo mới.

Đến cuối năm, cuối cùng cũng có bà mai từ thành đến, mang theo sính lễ tới cửa.

Nhà quyền quý khi đến nạp thái rất cầu kỳ, lần này có đến bảy người, mang theo chim nhạn làm lễ vật, rượu Lưu Hà, bánh trà nhân đậu, vải vóc gấm lụa đủ cả.

La thị mừng rỡ như mở cờ, mở toang cổng viện, còn đốt pháo, hớn hở gọi hàng xóm đến xem náo nhiệt.

Bao năm qua bà bị không ít phụ nữ trong thôn dèm pha xa lánh, nay được dịp ngẩng cao đầu.

Ngọc Thụy trang điểm nhẹ, mặt hoa da phấn, tai đeo khuyên ngọc, đặc biệt thay chiếc áo váy tay thêu sắc sảo, cổ trắng như tuyết.

Nàng tay cầm khăn lụa, đối mặt với lời khen của bà mai, ngượng ngùng cúi đầu e lệ.

Tiểu Liễu đứng bên cạnh, bận rộn rót trà cho bà mai, chợt nghe bà ấy tươi cười hớn hở nói:

"Cô nương họ Tào đây đẹp như tiên giáng trần, bảo sao lọt được vào mắt đại gia nhà chúng tôi. 

Ban đầu vốn định sau Tết mới đến cầu thân, chẳng hiểu sao đại gia hôm trước đã bảo chúng tôi đến luôn rồi."

Một tiếng "đại gia" kia, La thị và Ngọc Thụy chưa phát giác gì, nhưng Tiểu Liễu đã khựng lại.

Nàng nhớ lần trước đến thành giao tương.

Tô Miễn là đại gia nhà họ Tô, quán xuyến mọi việc trong phủ, ngày thường bận rộn vô cùng, kỳ thực chẳng dễ gặp được mỗi lần nàng lên thành.

Lần đó hai người hẹn nhau, đợi sang xuân mới chính thức sai người mang sính lễ đến Tào gia cầu thân.

Nhưng lần gặp sau đó ở Tụ Hương Lâu, hai người còn chưa kịp trò chuyện gì nhiều thì Tô Miễn đã bị gọi đi.

Tiểu Liễu khi ấy có chút luyến tiếc.

Tô Miễn cũng không nỡ rời nàng, ôm nàng vào lòng trầm giọng nói:

"Sớm cưới nàng về nhà, nàng sẽ không còn phải cực nhọc như thế nữa, ta cũng được thường xuyên trông thấy nàng."

Lần đầu nảy nở tình cảm, Tiểu Liễu gặp được một người như Tô Miễn, quả thực khó mà không động lòng.

Hắn luôn không nỡ để nàng vất vả, nhưng cũng không ngăn được nàng tiếp tục bán tương, đành rút ngân phiếu đưa nàng.

Tiểu Liễu nói hai người chưa thành thân, nên không nhận.

Thế là hắn nghĩ đủ cách nâng giá tương, bảo các chưởng quầy trong hệ thống tửu lâu nhà họ Tô mua cho bằng được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!