Khi tỉnh dậy, trời vẫn chưa sáng.
Bên ngoài hang có một giàn sưởi luôn đỏ lửa, ánh sáng leo lét, khi tỏ khi mờ.
Lúc Tiểu Liễu mở mắt ra, đúng lúc nhìn thấy Tô Miễn ở cách đó không xa.
Hắn vẫn lặng im như mọi khi, ngồi dựa vào vách đá, ngửa đầu nhắm mắt dưỡng thần.
Ánh lửa hắt lên mặt hắn, chiếu lên mái tóc rối nhẹ bên tai, lông mày hơi chau lại, bên má trái có một vết thương đỏ thẫm, lại càng làm nổi bật làn da trắng mịn như ngọc.
Môi hắn nhợt nhạt, hàng mi dài rủ xuống đổ bóng lên má, đen tuyền như lông quạ.
Dù đang ở bên bờ sinh tử, dáng vẻ tuấn tú ấy vẫn khiến người nhìn sững sờ.
Một công tử tài mạo như vậy lại sắp c.h.ế. t dưới mưu kế của chính người nhà mình.
Tiểu Liễu thầm cảm thương hắn, lặng lẽ ngắm nhìn hồi lâu.
Không biết có phải nhận ra ánh mắt nàng hay không, công tử vẫn nhắm nghiền kia bỗng chậm rãi mở mắt.
Bốn mắt nhìn nhau trong khoảnh khắc bất ngờ.
Đôi mắt Tô Miễn dài và sâu, tĩnh lặng như mặt hồ đêm.
Tiểu Liễu giật thót, vội nhắm mắt lại, tiếp tục giả ngủ.
Ngay sau đó, nàng nghe thấy một tiếng cười khe khẽ.
Không nhịn được, nàng lại hé mắt.
Trong lòng thầm nghĩ: người này cũng gan thật, chẳng lẽ không biết mình sắp c.h.ế. t rồi mà còn cười được?
Lại nhìn vào mắt Tô Miễn, nàng bèn bình thản quay đầu sang hướng khác.
📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Họa Âm Ký" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^
Hang đá yên ắng trở lại, không một tiếng động.
Không biết đã qua bao lâu, bụng nàng bắt đầu sôi réo, liền lôi chiếc đùi gà giấu trong tay áo ra.
Cắn một miếng, hương thơm lan tỏa khắp miệng, khoảnh khắc ấy nàng quên cả sống chết, chỉ thấy vô cùng mãn nguyện.
Nhưng ngay sau đó, nàng lại chợt nhớ đến một chuyện nhỏ chẳng liên quan gì.
Công tử họ Tô đối diện hình như đã hai ngày chưa ăn gì.
Tên thổ phỉ béo chịu trách nhiệm đưa cơm cho hắn, chính là kẻ canh giữ Tiểu Liễu.
Hai ngày nay bận rộn đám cưới trong trại, nàng chưa thấy hắn mang cơm qua lần nào.
Cũng phải thôi, người định giết, đói vài ngày thì sao chứ? Dù gì cũng là kẻ chết.
Tiểu Liễu lại động lòng trắc ẩn.
Nếu là nàng, thà c.h.ế. t dưới đao còn hơn đói đến chết.
Nghĩ vậy, nàng ngồi dậy, chìa chiếc đùi gà ra đưa cho hắn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!