Nàng nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng phát hiện ra bản thân không có cách nào khác ngoài việc chấp nhận.
Đoạn Viên Viên cảm thấy con đường này thật dài đằng đẵng, di nương Trần vỗ vỗ tay nàng, tự mình đi ra ngoài xem thử, thấy chỉ có nhị lão gia và mấy đứa con trai, bà ấy liền thở phào nhẹ nhõm, trong mắt thậm chí còn ngấn lệ.
Chỉ có nữ nhân mới hiểu được nỗi khổ của nữ nhân, chỉ có người từng trải qua mới hiểu được cảm giác bất lực khi phải chấp nhận.
Di nương Trần cười kéo Đoạn Viên Viên đến, nói: "Không biết tên tiểu tử nào ăn nói hàm hồ như vậy, ngày mai ta nhất định phải đánh cho hắn một trận! Ca ca con không sao cả, chỉ là mấy người bọn họ uống say thôi!"
Đoạn Viên Viên nhìn Ninh Tuyên đang đứng bên cạnh kiệu, bước tới thanh toán tiền nong, sau đó đỡ hắn đi vào nhà, nhân lúc không ai chú ý, nàng còn cúi đầu ngửi thử xem trên người hắn có mùi gì lạ hay không, mãi đến khi không ngửi thấy mùi son phấn, nàng mới yên tâm phần nào.
Ninh Tuyên nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của nàng, trong lòng biết rõ mẫu thân và biểu muội đang nghĩ gì, không khỏi bật cười, ai mà muốn chết đến mức dám đưa thứ dơ bẩn, hôi hám đến gần hắn chứ? Hắn không những không uống rượu bừa bãi, mà còn làm một phen Liễu Hạ Huệ* đấy!
* – Liễu Hạ Huệ
- nổi tiếng là chính nhân quân tử.
Ninh nhị lão gia kéo hắn uống rượu, uống đến say mèm rồi gọi hai kỹ nữ đến tiếp rượu.
Hai kỹ nữ kia không chịu đến, nói là thân thể không thoải mái. Ông ta cảm thấy mất mặt trước mặt cháu trai nên cầm thiếp mời đến nha môn nhờ hai nha dịch đi bắt người.
Hai kỹ nữ run rẩy bước vào cửa quỳ lạy, trên đường đi bị gió thổi, một người run cầm cập, người còn lại thì mặt mũi xanh xao.
Ninh nhị lão gia còn muốn hắn chọn trước một người, Ninh Tuyên đứng dậy bỏ đi, còn khuyên ông ta nên thôi đi, nữ nhân trong kỹ viện ai biết được có mắc bệnh gì hay không?
Lỡ như chết vì hoan lạc thì chẳng phải là trở thành trò cười cho cả Thành Đô hay sao?
Ninh nhị lão gia say rượu, nói không sao cả, trước khi đến đều bắt bọn họ tắm rửa sạch sẽ rồi, nói xong thì ôm hai kỹ nữ vào phòng quậy phá một trận.
Hai kỹ nữ kia thật sự là thân thể không thoải mái, trời lạnh, bọn họ nhận ít khách, không biết tại sao lại bị bệnh, ăn cơm cũng không ngon miệng.
Tú bà cũng sợ xảy ra chuyện, đặc biệt cho bọn họ nghỉ ngơi một ngày, còn sắc thuốc cho bọn họ uống.
Hai nha dịch kia vào cửa còn giở trò lưu manh một lúc mới chịu đi bắt người.
Hai kỹ nữ tự mình tắm rửa sạch sẽ, thấy Ninh nhị lão gia không chịu tắm, chỉ đành lấy khăn ra lau cho ông ta, sau đó mới chịu nằm xuống.
Ninh Tuyên lạnh lùng nhìn, nghĩ đến phụ thân mình cũng như vậy, loại người đầu óc chỉ toàn nghĩ đến chuyện giường chiếu này, sao có thể cùng chung sống với hắn được chứ? Nhưng chuyện như vậy, phàm là gia đình giàu có, quyền quý nào mà chẳng có.
Ninh Tuyên nghĩ đến đã thấy buồn nôn, cả ngày hôm nay chẳng thiết ăn uống gì.
Đoạn Viên Viên thấy hắn im lặng nãy giờ, trên trán còn lấm tấm mồ hôi, tưởng hắn say rượu nên sai người đi nấu canh giải rượu.
Ninh Tuyên ở bên ngoài không tiện nói chuyện với nàng, chỉ đành đưa gói hạt dẻ rang đường cho nàng, Đoạn Viên Viên sờ thử, thấy vẫn còn nóng hổi.
Ninh Tuyên nói: "Ta đã chạy hai con phố mới tìm được người rang cho nàng đấy, gió lạnh thổi đến mức tay ta lạnh cóng rồi."
Nói xong, hắn bóc một viên bỏ vào lòng bàn tay nàng.
Đoạn Viên Viên vừa ăn hạt dẻ, cảm nhận vị ngọt ngào lan tỏa, nàng biết trong lòng biểu ca có nàng, ít nhất là hôm nay hắn sẽ không ra ngoài làm bậy.
Ninh đại đứng ở cửa nhìn thấy cảnh tượng này, không khỏi cảm thán: "Tình cảm của tiểu phu thê thật tốt!"
Hắn cũng sắp thành thân rồi, nhưng vẫn chưa biết tính tình của thê tử như thế nào, hôn nhân do phụ mẫu sắp đặt, cả ba huynh đệ bọn họ đều do phụ thân tự mình quyết định, ngay cả thê tử trông như thế nào cũng không biết đã bị định đoạt rồi.
Nhà nhị phòng không có nhiều nhà cửa như đại phòng, sau này mấy huynh đệ phân chia, hai đứa em trai ít nhất cũng phải chiếm mất của hắn không ít.
Chung quanh đều là hạ nhân, lại đang ở ngoài đường, Đoạn Viên Viên không lên tiếng đáp lời.
Ninh Tuyên nhíu mày, thấy hắn trêu chọc Viên Viên, trong lòng mắng thầm một trận rồi kéo thê tử vào nhà.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!