Chương 29: Đêm khuya, gõ cửa phòng thầy giáo Toán

Chuyển từ căn homestay lừa đảo này sang một căn homestay lừa đảo khác.

Tôi hỏi Lương Trác: "Anh có thể thử hỏi người bạn trong đoàn du lịch của anh thêm lần nữa, xem có vị khách nào khác chưa có chỗ ở không, tôi muốn nhượng nốt cả căn phòng này."

"Để làm gì? Cậu không ở sao?"

Tôi thật sự có phần tuyệt vọng.

Lúc tìm kiếm về căn homestay này trên mạng, những bức ảnh tôi được thấy mang đến cho tôi cảm giác rằng đây là nơi mang nét đẹp cổ kính, là nơi thi vị vô cùng, bài viết của blogger cũng đánh trúng tim tôi – Căn homestay đẹp nhất với rừng trúc nơi sân vườn, tới nơi sẽ như tiên trong tranh.

Tuy tôi chỉ là kẻ phàm phu tục tử, nhưng kẻ phàm này cũng muốn một lần được làm tiên trong tranh.

Kết quả, bị lừa, bị lừa toàn tập. Ba, năm thân trúc cắm giữa mảnh sân cỏ dại um tùm, đây là cái được gọi là "rừng trúc nơi sân vườn".

Tôi cùng Lương Trác kéo vali đi trong hành lang âm u, lạnh lẽo hơn nữa còn ẩm ướt. Con mẹ nó đây là tiên trong tranh sao?

Tiên trong tranh nghe được cũng thấy tức tối.

Tôi nói: "Nếu có thể, tôi mong mình không tới đây."

Lương Trác cười: "Dù sao đã tới rồi thì cố thư giãn thôi, biết đâu cậu lại phát hiện ra niềm vui khác."

Nghe câu này của anh ta, tôi bắt đầu nghi ngờ cái căn homestay lừa đảo này là do anh ta mở.

Mà cũng đến là trùng hợp, căn phòng tôi đặt nằm sát vách với phòng của Lương Trác, ở tầng một, nhìn từ cửa sổ thật sự trông thấy được cái gọi là "rừng trúc nơi sân vườn".

Càng bực bội hơn nữa.

Tôi lấy chìa khóa ra mở cửa, Lương Trác định theo vào cùng.

Tôi nói: "Anh đừng vào có được không?"

Lương Trác nhướn mày: "Vì sao?"

"Dù đã hôn nhau thì cũng phải cho nhau chút không gian, hơn nữa, hai người chúng ta chẳng có quan hệ gì cả."

"Vậy chúng ta có thể phát triển quan hệ."

Sao đột nhiên anh ta lại trở nên mặt dày vậy? Nhẽ nào vì lúc hoàng hôn tôi để anh ta hôn tôi sao?

Tôi nói: "Dừng lại đi. Hôm nay tôi mệt lắm rồi, chuẩn bị tắm rửa rồi đi nghỉ."

Lương Trác cũng biết tiến biết lùi, thấy tôi kiên quyết cự tuyệt như vậy thì cũng không cố ép.

Đương nhiên, nếu anh ta cố ép thêm thì tôi cũng không ngại làm một trận với anh ta.

"Được. Vậy cậu nghỉ ngơi đi, có chuyện gì thì cứ thoải mái gọi tôi."

"Anh yên tâm. Nếu có vấn đề Toán học nào chưa rõ, tôi chắc chắn sẽ tìm tới anh."

"Cậu muốn làm đề Toán sao?"

"Đương nhiên là không rồi." Tôi đáp: "Vậy nên tôi sẽ không tìm tới anh."

Lương Trác bị tôi chọc cười.

Cũng chịu thôi, tôi đây trời sinh hài hước, vô cùng tài năng.

Và thế rồi, tôi đóng cửa phòng với Lương Trác đẹp trai. Còn về cánh cửa trái tim của tôi thì để sau bàn, hôm nay mệt rồi, ngày mai xem xét tiếp.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!