Edit: Huệ Hoàng hậu
Beta: Nga Quý tần
"Ai nha, hôm nay cơn gió nào thổi, lại đưa được Vân Lũ cô nương tới đây." Chưởng tư kế ở Thượng Cung cục đang vừa đề bút ghi chép vừa nói, vừa phân phó mấy nữ quan phía dưới kiểm kê số lượng để phân phát đến các cung, khi quét mắt thấy cung nữ nhất đẳng bên cạnh Trân Tần của Phương Hoa Các tự mình tiến đến, nàng ta không khỏi buông bút trong tay xuống, đứng dậy đón chào, cũng dò hỏi: "Trân Tần nương nương có việc gì phân phó sao?"
"Phân phó thì không dám nhận." Vân Lũ khách khí cười một câu, rốt cuộc người trước mắt này cũng là Chính bát phẩm, phải cho người ta sắc mặt, không cần ra oai giống như đối với Khúc Ngự nữ nhìn không rõ thân phận kia. Nàng trình bày lý do: "Nhưng có một chuyện nhỏ nhờ ngươi hỗ trợ."
Chưởng kế kia mời nàng đến trên ghế, cười nói: "Phàm là khả năng của ta cho phép, thì không có lý do gì mà không hỗ trợ. Cô nương cứ nói."
"Chỉ là xưa nay nương nương chúng ta sợ nóng, muốn có thêm mấy khối băng tới giải nhiệt thời tiết nóng nực thôi ấy mà. Cũng không phải chuyện gì lớn lao ngoài năng lực của ngươi?" Tuy khóe môi mang cười, nàng nói chuyện lại không chút nào hàm hồ.
Từ trước đến nay phân lệ trong cung có định số, nhưng lục cục cũng là những kẻ biết nhìn đĩa mà hạ đồ ăn, đối với phi tần bị lạnh nhạt mà gia thế còn không tốt thì cắt xén lại là chuyện thường. Đã có thể cắt xén xuống dưới, tự nhiên liền có dư ra, mang đến lấy lòng phi tần được sủng ái nên bọn họ cũng không tiếc gì.
Nhưng lời nói thì không thể đáp ứng dễ dàng, vì thế nàng ta nói rất là có lệ: "Trân Tần nương nương có phân phó, chúng ta đương nhiên muốn làm thỏa đáng cho tốt. Nhưng một việc này dù nhỏ, liên lụy lại lớn. Mấy khối băng này sớm đã định phân lệ, hiện giờ muốn phá lệ là cực kỳ phiền toái. Nhất thời ai bị thiếu, chẳng phải lại đều tính đến trên đầu chúng ta sao?
Chỉ sợ phía trên hai vị Đức phi, Hiền phi nương nương chưởng cung sẽ trách tội."
Vân Lũ tuy thấy nàng ta làm bộ làm tịch không đáp ứng, vẫn cười như thường, theo kịch bản cũ mà trấn an nàng ta: "Tất nhiên nương nương của chúng ta biết khó khăn của các ngươi." Câu này nói xong lại không tiếp tục vế sau của Chưởng kế, nàng xoay câu chuyện nói: "Muốn nói lên, phân lệ của cung điện khác là không cắt bớt được. Nhưng Lưu Hương uyển kia, vốn ở tại chỗ thanh u mát mẻ, cống nữ bên trong còn là tới từ Nam Quốc, Nam Quốc khí hậu nóng bức, các nàng chịu được nắng nóng.
Sao không lấy bớt phân lệ nơi đó đưa lại đây dùng một chút?"
11
Này Chưởng kế kia vừa nghe, minh bạch vài phần. Trong cung tin tức len lỏi rất nhanh, ban đầu Khúc Ngự nữ cùng Trân Tần đối đầu, chuyện này các nàng có biết đến, như vậy nghe ra, liền không đơn giản là chuyện thêm phân lệ muốn khối băng. Nàng thử thăm dò hỏi: "Chính là muốn lấy từ chỗ Khúc Ngự nữ"
Vân Lũ lắc đầu, cực ôn lương mà nói: "Khúc Ngự nữ tốt xấu gì cũng là phi tần đứng hàng Chính thất phẩm, cũng là người phải hầu hạ Hoàng thượng, riêng chỗ của nàng ta thì lại không cần cắt."
Ý tứ này trái lại muốn buông tha cho Khúc Ngự nữ, thật làm Chưởng kế kia rối mù không rõ. Có điều như vậy nàng làm việc cũng thuận tiện hơn chút. Rốt cuộc phía sau Khúc Ngự nữ này có Đức phi nương nương, muốn bớt phân lệ của nàng ta, chỉ sợ không dễ nói năng. Hiện giờ thấy chuyện không khó giải quyết như trong tưởng tượng, người trước mắt càng không phải dễ va chạm, nói vòng vèo quẹo bay tám hướng, làm tim nàng cũng lên xuống theo, còn không bằng trực tiếp đáp ứng dứt khoát cho rồi.
7
Nhưng có lời nói vẫn là phải nói ra, nàng giống như cảm kích mà nói: "Chỉ cần nương nương biết chúng ta không dễ dàng gì, chịu săn sóc chúng ta, chúng ta còn có thể có cái gì không thỏa mãn? Xin nhắn Trân Tần nương nương yên tâm, chưa đến ngọ thiện, khối băng sẽ được đưa tới chỗ nương nương."
"Ngươi cứ yên tâm." Vân Lũ thấy nàng ta thông minh, cuối cùng là nhận lời cười nói: "Một khi nương nương chúng ta biết ngươi làm việc thoả đáng như vậy, khiến ngài ấy vừa lòng, tất nhiên sẽ nhớ kỹ ân huệ của ngươi."
Các nàng có thể cầu chuyện gì ngoài vàng bạc, chức quan đây. Để nàng ta thăng làm Chính thất phẩm Điển kế, cũng chỉ là nương nương nói một câu với Hoàng thượng là xong. Nếu Hoàng thượng đã chuẩn, hai phị Đức phi, Hiền phi còn có thể không cho hay sao? Cho nên nói, cung quyền quan trọng, cũng so không lại sự sủng ái của thánh thượng.
Chẳng qua sách sử ít có giải trình phần này của Hoàng đế, mọi người mới có thể cảm thấy được sủng ái không bằng cung quyền mà thôi.
Trong Phương Hoa Các, bốn góc sàn đá cẩm thạch đều đặt các khối băng, bên cạnh có các tiểu cung nữ đứng quạt ra từng cơn gió mát.
"Thế nào?" Tiết Bích Đào híp mắt cảm thụ không khí trong lành mát mẻ trong điện, thoải mái mà nâng muỗng bạc múc một muỗng dưa hấu ăn vào trong miệng, ăn xong mới hỏi. Ừm, dưa hấu bột, không đủ ngọt thanh.
Vân Lũ kể lại tường tận, sau đó khó hiểu dò hỏi: "Chủ tử, vì sao phải làm như vậy?" Như vậy chẳng phải là vô duyên vô cớ trêu chọc phiền toái. Rõ ràng ánh mắt ghim tới trên người chủ tử cũng đã đủ nhiều. Các nàng tuy là tân nhân, tụ tập lại, thực sự cũng có một hai kẻ được sủng, sau này ra sao cũng không dám nói.
Tiết Bích Đào nạo sạch sẽ nửa miếng dưa hấu, thỏa mãn cơn thèm ăn xong thì mỉm cười: "Nếu hiện giờ ta có năng lực, hà tất cho các nàng cơ hội lên sân khấu."
Vân Lũ nửa ngốc nửa hiểu.
Tiết Bích Đào than: "Ai bảo các nàng trẻ hơn so với ta cơ chứ." Nàng tưởng tượng đến chính mình hiện giờ là dưa chín đã vài năm, tâm tình liền rất vi diệu.
---
Đặng Minh Lộ mặc một cái áo màu xanh da trời ở trên, bên dưới là chiếc váy dài hồng phấn, eo thắt đai ngũ sắc, nhìn lướt qua thật là một màu tươi sáng. Nhưng đến gần đánh giá, là có thể phát hiện tóc nàng dính bện vào nhau, trên mũi, bên cổ ròng ròng mồ hôi, lại gần chút thì càng có mùi mồ hôi xông vào mũi. Dù cho nhạt, nhưng ngửi vào ngày mùa hè cũng làm người ta cảm thấy muốn tránh xa.
Hoàng đế đang muốn lâm hạnh mỹ nhân, vừa nghe mùi này, mặt tức khắc liền đen.
Lúc này đèn lồng cung đình treo cao, xung quanh sáng trưng, mỹ nhân cũng được chiếu rành mạch. Nhưng cố tình vừa nhìn thấy mỹ nhân này chính là nhiều ngày chưa từng tắm gội, sắp bị nắng nóng chưng đến mất nước mà biến thành một đống bùn rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!