Edit: Huệ Hoàng hậu
Beta: Nga Quý tần
Trong hoàng cung, tin tức đế vương chuẩn bị muốn đi xuân sưu vừa ra, tất cả phi tần đều giống như nấu nước sôi mà bắt đầu vui mừng. Ngày thường Hoàng đế bận rộn chính vụ, đa phần là nhớ tới phi tử nào liền trực tiếp đi, hiếm khi có tâm tình tốt đẹp mà đi dạo Ngự Hoa viên để có cơ hội vô tình gặp gỡ. Cho dù đụng phải, cũng phần lớn không thích các nàng hoa hòe lộng lẫy mà lao tới.
Đi xuân sưu lại không giống thế, tuy bãi săn rộng lớn nhưng hạ trại cũng chỉ loanh quanh ở một khu, các nàng không cần câu nệ với cung quy, có thể ở trước mặt Hoàng thượng nhiều hơn để tạo chút cảm giác tồn tại, cũng có thể bày ra tư thế hiên ngang oai hùng mà trong cung không phô bày được.
Nói không chừng, Hoàng thượng lại càng thích như vậy?
Danh sách bạn giá nhất thời còn chưa xác định, thấy rõ phía Hoàng đế không giáp mặt nên không có khả năng, mọi người đành phải ra sức ở chỗ này của Hoàng hậu.
Cho nên Trường Xuân Cung cũng nhân lúc việc trọng đại này đây mà náo nhiệt vô cùng.
"Hoàng hậu nương nương ung dung hoa quý, trên đời chỉ có vua của các hoa là mẫu đơn mới xứng được. Thiếp thân tỉ mỉ chăm sóc thật lâu mới được một gốc cây 'túy yên chi', mong Hoàng hậu nương nương sẽ thích." Phi tần kia nghe nói Hoàng hậu ở Ngự Hoa viên tản bộ, nghỉ chân ở Phù Bích đình, trong lòng động ý nghĩ, liền ôm bồn hoa nuôi trồng tới lấy lòng.
"Tỷ tỷ nói lời này sai rồi, Hoàng hậu nương nương tôn quý, lại há là cỏ cây hoa lá vô tri này có thể sánh được?" Lập tức liền có phi tần mở miệng phản bác, trong lời nói lại như cũ là nâng lên Hoàng hậu, lấy này để xu nịnh. Sao bản thân lại không nghĩ tới chuẩn bị lễ vật thật tốt nhỉ, tuy rằng Hoàng hậu nương nương kiến thức rộng rãi, nhưng lễ nhẹ thì có tỏ vẻ kính trọng sao.
Lại để cho nữ nhân này đoạt trước.
"Thiếp thân nghe nói ngày gần đây nương nương bị ho khan, liền tìm một phương thuốc cổ truyền, lấy tám tiền[1] thủy trúc diệp[2] tươi làm thuốc dẫn, thêm mật ong, xuyên bối[3], tỳ bà[4] cùng quả lê, thêm rượu vào chưng lên. Dù không thể áp xuống bệnh kia, cũng là một phen tâm ý của thiếp thân, mong nương nương vui lòng nhận cho." Có phi tần khác không cam lòng yếu thế, lập tức nhận lấy cái hũ mà cung nữ bên cạnh vẫn luôn ôm lấy rồi tự mình trình lên Hoàng hậu.
([1]tiền (): đơn vị đo khối lượng, còn gọi là hoa, chỉ, đồng cân (=1/10 lạng)
[2]thủy trúc diệp: tên một loại thảo dược Trung Quốc
6
[3]xuyên bối: tên một loại thảo dược của Trung Quốc, trị chứng ho, đờm
[4]tỳ bà: hay còn gọi là lô quất, nhót Tây; cây có quả ăn được, lá có thể làm thuốc (hình dạng trái như dáng đàn tỳ bà))
7
Phi tần tặng hoa lúc đầu vừa mở màn đã bị người đoạt cơ hội xu nịnh, người này vừa nói ra như vậy còn không phải có vẻ nàng chỉ biết chơi đùa thưởng nhạc, không bằng nàng ta nơi chốn quan tâm Hoàng hậu nương nương, mới ho khan vài tiếng đã chú ý tới sao? Nàng lập tức hắng giọng nói: "Hoàng hậu nương nương của chúng ta thân mình quý giá, cũng không phải là cái đồ vật bẩn thỉu gì đó cũng có thể uống đến trong bụng được.
Tỷ tỷ đã nói là phương thuốc cổ truyền, càng không thể sốt ruột vội vã dâng lên, đợi chính mình thử qua cũng không muộn."
Phi tần kia giận dữ, ngươi hiến ân cần của ngươi, ta xin ân huệ của ta, liên quan gì ngươi mà xen vào?
Còn nói đồ vật nàng đưa là bẩn thỉu, lại nói nàng quá mức vội vàng không màng thân mình của nương nương. Thật là quen biết cũng không thể nhịn.
Đều là tiểu phi tần không có tên tuổi như nhau, ai cao quý hơn ai chứ?
Nàng che miệng cười ha ha, nói: "Muội muội vội gì chứ, tất nhiên thiếp thân tự mình thử qua rồi mới trình lên tới Hoàng hậu nương nương. Nương nương thân mình quý giá không cần thiết muội muội nói, thiếp thân làm sao không biết. Muội muội vội như vậy, người không biết còn tưởng là muội muội và thiếp thân cùng tìm thấy phương thuốc này, rất sợ thiếp thân không biết nặng nhẹ cơ."
Ngươi dựa vào cái gì mà không trâu bắt chó đi cày, xen vào việc người khác!
"Ta..." Phi tần kia bị hai lần hạ mặt mũi, sắc mặt lúc xanh lúc đỏ, hơi có chút ngượng ngùng.
Hoàng hậu bị chúng tinh phủng nguyệt tất nhiên là cười sung sướng, ai không muốn được vây quanh đâu? Nhưng các nàng ầm ĩ lên cũng khó coi, chờ các nàng cãi cọ vài câu, mới mở miệng nói: "Được rồi, tâm ý các ngươi bổn cung đều biết. Không cần vì chút việc nhỏ không đáng kể này mà phân cao thấp. Hậu cung này phi tần ở chung hòa hợp, vạn tuế gia thấy mới có thể vui vẻ, mới bằng lòng tới nhiều đúng không?"
"Bằng không nhìn thấy các ngươi ầm ĩ không thôi, làm sao có thể thích thú cho nổi." Hoàng hậu vừa ra tay, lập tức sắc bén chọc thẳng đến trọng điểm. Vốn dĩ các nàng lấy lòng Hoàng hậu cũng là vì chuyện bạn giá, bạn giá tự nhiên là vì muốn được vạn tuế gia coi trọng, cũng chỉ vì sợ người khác đoạt cơ hội liền náo loạn lên, trái lại lẫn lộn đầu đuôi.
Vì thế chúng phi tần tức khắc im tiếng, bắt đầu một vòng mới phụ họa cho nhau, không khí hòa hợp, lắng nghe thì vẫn là trong bông có kim, đao quang kiếm ảnh.
Chỉ cần không nói đến đỏ mặt tía tai, Hoàng hậu cũng liền mặc các nàng.
Mấy vị phi tần lâu dài không được lọt vào mắt xanh của Hoàng đế, tất nhiên tinh lực tràn đầy, không cho cãi nhau thì có khi lại sinh ra ý nghĩ bậy bạ, tâm tư quỷ quái.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!