Chương 26: Tháng Tư

Edit: Huệ Hoàng hậu

Beta: Nga Quý tần

Bất tri bất giác đã tới tháng tư, quần áo dày cộm của mùa đông đã sớm đổi mới thành quần áo xuân mỏng hơn. Trong thiên địa, vạn vật đang ngủ đông như bừng tỉnh, khắp nơi gió xuân ấm áp, cỏ xanh mơn mởn, một cảnh tượng tràn đầy sức sống.

3

Trong cung, các phi tần đã bắt đầu phô bày đường cong lả lướt khi được lộ ra khỏi lớp quần áo dày nặng của mùa đông, nhìn về xa xa, đều là mỹ nhân bước đi uyển chuyển, cử chỉ lả lướt, xuân lan thu cúc, yến gầy hoàn phì, đủ mọi màu sắc. Thật sự làm người ta phải thở dài, nhiều mỹ nhân đáng yêu như vậy, lại chỉ để một người hưởng mà thôi.

Đã thế còn không thể mưa móc đều dính, lại để một tiểu nha đầu mới vào cung không lâu chiếm vị trí đầu, được sủng ái phi thường. Còn không xuân phong đắc ý sao.

Đương nhiên, sủng ái này cũng không phải độc sủng, nếu không hậu cung đã bị những nữ nhân luôn đố kị nhau lật tung lên rồi.

Trừ bỏ phi tần địa vị cao là những phân vị không đổi, Cảnh Dương cung: Nghi Tài nhân tấn lên Quý nhân, Phó Bảo lâm tấn lên Tài nhân. Thừa Càn cung: Ôn Tuyển thị tấn lên Ngự nữ. Hàm Phúc cung: Ngô Canh y tấn lên Thải nữ, ngay cả tỷ tỷ của Tiết Bích Đào

- Tiết Lục Ngạc cũng tấn chức một bậc thành Mỹ nhân. Trong đó, có thể cùng Tiết Bích Đào sánh vai cũng chính là Nghi Quý nhân đã được tấn hai cấp.

1

Cái này làm cho người có địa vị tương đương nàng ta mà lại vẫn dậm chân tại chỗ với vị trí Tài nhân là Mẫn Tài nhân chịu không nổi, mũi giáo cũng tạm thời từ chỗ Tiết Bích Đào chuyển tới trên người Nghi Quý nhân. Đương nhiên cũng có một phần nguyên nhân do lần trước bị Tiết Bích Đào làm cho sợ.

Nghi Quý nhân kia nhìn ôn thiện, nhã nhặn, lịch sự nhưng cũng không phải dễ bị bắt nạt, tất nhiên không để Mẫn Tài nhân tùy ý nói năng. Thế nên tất cả mọi người lại được nhìn rất nhiều trò hay.

Ngày qua ngày, cũng đỡ nhàm chán.

Trữ Tú cung, Phương Hoa Các.

Tiết Bích Đào tay cầm cây kéo bạc, chọn một cành không ra quả mà cắt bỏ, nàng cẩn thận tỉ mỉ từng chút, cung nhân cúi đầu chờ ở một bên nghe được "Răng rắc" một tiếng.

Lau mồ hôi, họ nghĩ thầm, cuối cùng là cắt xuống rồi.

Lại nghe được thanh âm nũng nịu hờn dỗi của chủ tử vang lên: "Hừ, lại cắt hỏng rồi, ý định đối nghịch với ta à. Phụng Tử, lại đổi một chậu khác tới!"

"Chủ tử" Phụng Tử rất là bất đắc dĩ mà khuyên nhủ: "Đây đã là bồn hoa hàm tiếu[1] thứ năm ngài cắt hư rồi, nếu không, ngài nghỉ ngơi một chút lại cắt tiếp?"

[1] hoa hàm tiếu: Hàm tiếu, lan tiêu hay dạ hạp hương (danh pháp khoa học: Magnolia figo) là một loài thực vật có hoa trong họ Magnoliaceae. (nguồn: Wikipedia)

1

Ngụ ý chính là: hôm nay chủ tử ngài không vui, đừng lại tàn hại cây non mùa xuân.

Tiết Bích Đào tự hỏi trong chốc lát, dứt khoát nói: "Không cần."

Phụng Tử xoa xoa ấn đường, thật không có cách nào với việc chủ tử ngày càng thoải mái bày ra tính tình nóng nảy. Gần đây nàng rất là nhớ nhung tiểu thư yếu đuối ngày trước a, ít nhất hầu hạ không vất vả như vậy.

Đang muốn đi dọn bồn hoa thứ sáu lên, liền nghe thấy tiếng bước chân trầm ổn quen thuộc đến gần.

"Cái gì mà không cần?" Quả nhiên, là Nguyên Trưng đế.

3

"Hoàng thượng ~" Tiết Bích Đào vẫn là ngữ khí yêu kiều gọi người, khuôn mặt tươi cười lại càng xinh đẹp ngọt ngào, làm Hoàng đế không khỏi có chút tim đập thình thịch.

Không biết sao vật nhỏ lại thế này, gần đây trở nên càng ngày càng ngọt.

Hắn ôm lấy nhân nhi [2] gần như lao tới đây, vuốt đầu nàng đo đạc một chút, nói: "Lại cao lên rồi."

([2] nhân nhi: cách gọi yêu và sủng nịch)

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!