Chương 14: Sửa Trị

Edit: Jia Quý Tần

Beta: Ka Thái Hậu

Ngày thứ hai khi Tiết Bích Đào tỉnh lại, sờ sờ chăn màn bên cạnh đã lạnh lẽo không còn hơi ấm, hiển nhiên là người nằm đó rời đi từ lâu.

Nàng cao giọng gọi: "Phụng Tử".

Phụng Tử cúi thấp đầu tiến vào, chỉ hơi giương mắt nhìn cổ của Bích Đào không dám nhìn lên cao thêm nữa. Bởi vì quy củ trong cung không cho phép nô tài nhìn thẳng vào chủ tử, như vậy là bất kính. "Nô tỳ ở đây, chủ tử có gì phân phó ạ?"

"Bây giờ là giờ nào? Hoàng Thượng đâu?"

"Thưa chủ tử, bây giờ là giờ Tỵ! Giờ Thìn Hoàng Thượng đã rời khỏi. Trước khi đi còn dặn dò chúng nô tỳ tối hôm qua chủ tử mệt mỏi nên đừng đánh thức người. Chủ tử không cần lo lắng, Triệu công công đã đến chỗ Hoàng Hậu nương nương thông báo." Phụng Tử thoáng có ý cười, vì chủ tử nhà mình được sủng ái mà vui vẻ.

"Bây giờ ta muốn đi cũng không kịp nữa rồi, thôi mặc kệ vậy." Nàng lầu bầu, "Dù sao chơi đại bài luôn luôn là đặc quyền của sủng phi, hiện tại ta cũng có thể xem như là 'sủng phi giai đoạn hiện nay' đi."

2

Chẳng qua hiện tại không có người nào bắt bẻ nàng chỉ vì xem trên mặt mũi của Hoàng Đế mà thôi. Sớm muộn gì chuyện này cũng có lúc bị người đem ra nói, nàng vẫn nên an bài ổn thỏa trước mới tốt.

"Phụng Tử, ngươi đi kêu Mộ Vân thông báo tất cả cung nhân tập trung ở chính sảnh, ta có chuyện muốn nói. Đợi ta rửa mặt xong sẽ qua đó."

"Vâng, nô tỳ đi ngay ạ." Phụng Tử phân phó cung nhân bưng nước rửa mặt, muối súc miệng và khăn lau... tất cả vật dụng cần thiết trước rồi mới yên tâm đi làm chuyện khác.

Khi còn ở Tiết phủ, đây vốn là việc của nàng, hiện giờ tuy bận rộn nhưng cũng không dám chậm trễ chuyện này, nàng sợ người khác hầu hạ không hợp ý tiểu thư.

Tính tình Phụng Tử vẫn luôn cẩn thận như thế. Tiết Bích Đào cười cười. Đôi tay vốc nước ấm rửa mặt đến khi lỗ chân lông trên mặt đều giãn ra, mới cẩn thận lau khô, cuối cùng mới dùng nước lạnh rửa lại một lần nữa.

Không nên trách nàng quá cầu kỳ, sản phẩm cổ đại sạch sẽ 100% tự nhiên không chất hóa học, nhưng hiệu quả lại không được rõ ràng.

Nàng muốn dưỡng da cũng chỉ còn cách này. Nếu không ai lại thích rửa mặt bằng nước lạnh vào ngày đông thế này, chẳng phải là tự tìm ngược à.

Chờ cung nhân dọn dẹp dụng cụ lui xuống, nàng mới theo thói quen mở ra màn hình điều khiển trò chơi, "A!" một tiếng ngạc nhiên.

Ngày hôm qua tăng những 5 điểm, so với số điểm ít ỏi mấy ngày hôm trước quả thực chính là may mắn từ trên trời rớt xuống, tạo phúc cho chúng sinh mà.

Chẳng lẽ, Hoàng Đế lại có xu hướng S, càng trừng phạt nàng thì khoái cảm sẽ càng tăng, càng thỏa mãn? Nàng cảm thấy thật rối rắm. Không đâu, chắc không phải đâu!

Nàng bỏ qua những ý nghĩ lung tung, một hơi đem 5 điểm mới thu hoạch được thêm thuộc tính "Cảnh giác". Những cái khác khoan hãy nói, trước tiên nàng phải bảo toàn tính mạng của mình đã. Nếu mạng cũng không có thì nàng còn lấy cái gì mà tiếp tục tranh sủng.

1

Nàng suy đoán hai lần trước khi "Cảnh giác" nhắc nhở có phản ứng khác nhau chắc là do mức độ nguy hại khác nhau.

Như lần đụng độ với Trinh Quý tần kia, tuy rằng không nguy hiểm đến tính mạng và sức khỏe nhưng lại có ảnh hưởng đến nàng ngay thời điểm đó. Cho nên "Cảnh giác" mới nhắc nhở bằng một phản ứng nhỏ nhưng lại rất rõ ràng. Còn chuyện ngày hôm qua thì khác, chỉ sợ thứ trong chén cháo kia sẽ nguy hại đến nàng nhưng sẽ không có tác dụng ngay. Vì vậy "cảnh giác" mới ở cấp bậc thấp, nhắc nhở cũng không rõ ràng. Thậm chí chỉ giống như một phản ứng bình thường của cơ thể.

Về phần suy đoàn của nàng có đúng hay không, chỉ cần đến khi có chuyện, chú ý xem phản ứng trên cơ thể nàng là sẽ biết ngay thôi.

Độ cong nơi khóe môi nàng dần dần gia tăng. Nàng đã tự hỏi rất nhiều lần, vắt óc ra suy nghĩ. Cuối cùng cũng có thể đưa ra một kết luận: tất cả chuyện này chắc chắn không phải được thiết kế chỉ vì một mình nàng. Cho dù bây giờ nàng đang được sủng ái thì bất quá cũng chỉ là một cái tân sủng địa vị thấp kém mà thôi, vẫn chưa trở thành uy hiếp đối với các phi tần địa vị cao được. Chắc chắn có rất nhiều người ôm tâm tư không cần tự bản thân ra tay thì chẳng bao lâu nữa Hoàng Đế cũng sẽ chán ghét nàng.

Vì vậy cho dù người nọ có để ý nàng đi nữa, cũng sẽ không vì nàng mất công tốn sức như vậy.

Nàng có thể khẳng định trong việc này còn nhắm đến một hoặc hai cái vai chính khác.

Hôm qua nàng đã chú ý quan sát, ngoại trừ nàng, những người khác đều ăn qua cháo kia. Tuy rằng không thể loại trừ khả năng có người cố ý nhấm nháp để che dấu, nhưng nàng vẫn rất có lòng tin vào suy đoán của mình.

Để cháo trong chén lớn, sau đó mới múc ra phân phát trước mắt bao người như vậy, cách này thực dễ dàng làm cho người khác mất cảnh giác. Huống chi mọi người chắc chắn đều sẽ có ý tưởng giống nhau. Đó chính là ai có đủ bản lĩnh để thiết kế bố cục trong yến tiệc mà Hoàng Hậu nhất thời nổi hứng đề nghị? Mà Hoàng Hậu sẽ ra tay ngay trong chính yến hội của mình hay sao, như vậy chẳng khác nào tự mình nhận tội?

Ngược lại bởi vì suy nghĩ như thế nên nhiều người mới dễ dàng sập bẫy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!