Chương 6: "Giản Hạnh?"

Chuông tan học buổi tối vang lên, Giản Hạnh không vội thu dọn đồ đạc mà đi vào nhà vệ sinh trước.

Hứa Lộ đi cùng, tiện miệng nói:

"Cậu mới đi được bao lâu mà đã chạy vào nhà vệ sinh hai lần rồi."

Động tác rửa tay của Giản Hạnh khựng lại, cô mơ hồ đáp:

"Tớ uống nhiều nước quá."

Hứa Lộ cũng không để ý lắm, chỉ hơi phiền muộn thở dài:

"Tớ chẳng biết điền trường nào cả, lớn thế này rồi mà chỉ biết mỗi Thanh Hoa với Bắc Đại."

"Tra trong bảng xếp hạng các trường đại học toàn quốc đi." Giản Hạnh nói.

Ể? Được à! Hứa Lộ phấn khích, nhưng rồi lại chán nản,

"Nhưng bọn mình có biết bảng xếp hạng đâu."

"Hay là đến quầy sách cũ xem có hướng dẫn tuyển sinh của khóa trước không?" Giản Hạnh gợi ý.

Mắt Hứa Lộ sáng lên:

"Có á? Được không vậy?"

Giản Hạnh đáp:

"Chắc là có, lát nữa tớ đi đường sẽ xem thử."

Trường Trung học Hòa Trung có hai cổng, gần cổng chính có nhiều hiệu sách, nhưng cổng phụ thì chẳng có gì cả. Hứa Lộ phải về nhà bằng cổng phụ nên đành nói:

"Vậy cậu thấy thì mua luôn một quyển nhé, tớ không đi nữa. Ngày mai cậu mang tới, bọn mình chia đôi tiền."

Không cần đâu, Giản Hạnh nói,

"sách cũ thường rẻ, chỉ hai ba tệ thôi. Tớ mua đại một quyển, bọn mình cùng xem."

"Wow, cảm ơn cậu nhé!"

Giản Hạnh mỉm cười đáp: Không có gì đâu.

Trên đường về, ban đầu Giản Hạnh định đi thẳng tới quầy sách cũ, nhưng khi vừa bước ra khỏi tòa nhà dạy học thì bất chợt thấy mấy người bạn đang rủ nhau đi về hướng ngược lại, vừa đi vừa bàn tán rằng hiệu sách Tân Hoa mới nhập một lô sách mới.

Giản Hạnh nghĩ tới hiệu sách rộng chừng trăm mét vuông đó, rồi quyết định đi theo.

Quả thật, hiệu sách vừa nhập về một đợt sách mới, thậm chí còn chưa kịp xếp lên kệ, mấy thùng lớn vẫn được đặt bên cạnh.

Chỉ là, trong tiệm giờ chỉ có vài người, mấy thùng sách cũng không tạo cảm giác chật chội mà ngược lại còn khiến không gian thêm phần gần gũi, ấm cúng.

Giản Hạnh cảm thấy vẫn còn sớm nên bước vào đi dạo một vòng.

Hiệu sách dù nằm trong khuôn viên trường cấp ba nhưng cũng không hoàn toàn cấm bày bán tiểu thuyết ngôn tình, chỉ là số lượng không nhiều. Mấy người vừa đi cùng cậu thì lao thẳng tới khu tiểu thuyết, còn Giản Hạnh lại không hứng thú với mấy cuốn đó, bèn chọn khu văn học nước ngoài để nán lại.

Cô tùy tiện lật xem vài cuốn tiểu thuyết nổi tiếng, trong những bản mẫu có không ít ghi chú bằng các nét chữ khác nhau, đây là một nét truyền thống đặc biệt của hiệu sách Hòa Trung.

Đôi khi đọc những ghi chú còn thú vị hơn cả đọc sách, vì có người sẽ để lại đủ kiểu đoạn đối thoại kỳ quặc bên dưới. Ví dụ như đoạn này:

Nét bút màu đen viết:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!