Chương 32: Miền xa xôi

Giản Hạnh còn chưa mở mắt đã nghe thấy có người đẩy cửa vào.

"Đừng ngủ nữa, mấy giờ rồi, hôm nay không đi học thêm à?" Giản Như kéo tấm rèm ra, cả căn phòng đột ngột sáng lên.

Gần như trong nháy mắt, thái dương của Giản Hạnh bắt đầu đau nhói, cô cố nhịn, ngồi dậy khỏi giường: Con biết rồi.

Lúc ăn cơm, Giản Như nói:

"Về nhà sau giờ học nhớ gọi điện thoại đấy."

Giản Hạnh đáp: Con biết rồi.

Giản Như nhìn thấy sắc mặt không có gì thay đổi của cô, liền tức giận:

"Đừng suốt ngày mặt mày u ám! Cho mày đi học thêm cũng là muốn tốt cho mày thôi! Ngày hè nóng nực thế này, nếu không học thêm thì mày đi đâu? Còn muốn ra ngoài chơi nữa à? Bây giờ ra ngoài chơi mà không mất tiền sao?"

Giản Hạnh ăn nhanh xong, đứng dậy cắt lời Giản Như:

"Con biết rồi, con đi đây."

Giản Như tức giận định mắng tiếp, nhưng Lữ Thành kịp thời lên tiếng: Thôi được rồi.

Giản Như lập tức chuyển mục tiêu sang ông:

"Thôi cái gì mà thôi! Tôi thấy nó lại bắt đầu gây sự rồi! Cứ không biết học cái gì mà trong đầu toàn mưu đồ, bụng đầy mưu ma chước quỷ!"

Lữ Thành cũng không chịu được nữa, bưng bát đứng dậy đi vào bếp.

Giản Như mắng to:

"Hai cha con giống nhau như đúc! Định làm phản à?!"

Ở trong bếp, Giản Hạnh rửa bát xong, thấy Lữ Thành vào thì đưa tay đón lấy bát của ông, Lữ Thành tránh một chút rồi nói:

"Để ba làm, con thu dọn rồi đi đi."

Giản Hạnh nhìn Lữ Thành, vốn định nói với ông là cô không đi học thêm, nhưng lại lo sau này Giản Như sẽ nói ông bao che, nên cô quyết định giấu đi tất cả.

Vậy con đi nhé?

Lữ Thành gật đầu bảo cô: Đi đường cẩn thận.

Mặc dù trước đó đã hỏi giờ mở cửa của tiệm sách Giang Biệt Thâm, nhưng cô không chắc chắn chính xác là mấy giờ, vì mấy hôm trước cô chỉ đến tiệm sách vào buổi chiều.

Hôm nay cô ra ngoài rất sớm, chưa đến 9 giờ sáng, mặt trời đang chiếu rất gắt, đi được vài bước mà mặt đã đỏ lên.

Giản Hạnh vì tránh nắng nên không đi đường Nhân Dân, cô rẽ vào đường Gương Hồ từ Nhà hát lớn, rồi vào cổng phía Nam của Trung Tâm Thương Mại, tiếp tục đi theo đường tắt rồi ra đường Phục Hưng.

Lúc này, người qua lại trên đường từ trường nhiều, chắc là họ đi học thêm, Giản Hạnh còn gặp vài người bạn học cũ.

"Trùng hợp quá, cậu cũng đi học thêm à? Không phải chứ? Để lại cho tụi tớ chút đường sống đi."

Giản Hạnh mỉm cười đáp: Không phải đâu.

"Vậy thì tốt, suýt nữa bị dọa chết khiếp," người đó lại tùy tiện nói,

"Tớ nghe nói cậu và Hứa Lộ cùng lớp à?"

Giản Hạnh hơi ngạc nhiên không hiểu họ làm sao biết được, nhưng vẫn trả lời thật:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!