Chương 8: Mãi không lụi tàn

Trước khi chuông vào lớp vang lên, Tần Gia Minh và Giản Hạnh vẫy tay chào tạm biệt.

Giản Hạnh đứng ở cửa thêm một lúc rồi mới vào lớp. Lúc đi ngang qua Trần Tây, cô lại nhắc về chuyện bảng biểu. Đợi đến khi trở về chỗ ngồi, cô vừa ngồi xuống thì Hứa Lộ đã hỏi: Cậu đi đâu vậy?

Vừa hỏi, ánh mắt vừa lướt ra ngoài cửa sổ.

Chắc là đã nhìn thấy Tần Gia Minh rồi.

Giản Hạnh vốn cũng không định giấu, liền thật thà đáp:

"Giúp Trần Tây mang tờ đăng ký nguyện vọng lên văn phòng, vừa rồi gặp bạn ngoài cửa, nói chuyện mấy câu."

Hứa Lộ à một tiếng, rồi hỏi:

"Giáo viên chủ nhiệm có ở văn phòng không?"

Giản Hạnh nói: Có.

Hứa Lộ ồ một tiếng, vài giây sau lại hỏi:

"Thế hai người nói gì vậy?"

Động tác lật sách của Giản Hạnh hơi khựng lại, sau đó cô không ngẩng đầu mà đáp:

"Bọn tớ có thể nói gì chứ."

Ồ… Hứa Lộ lại liếc nhìn Giản Hạnh, không hỏi thêm nữa.

Trưa tan học, Hứa Lộ hỏi Giản Hạnh:

"Giản Hạnh, cậu về nhà không?"

Giản Hạnh nói: Tớ về.

Hứa Lộ có chút do dự,

"Nhưng bọn họ đều không về này, hình như ăn ở gần trường xong rồi vào lớp tự học luôn."

Đúng là có những học sinh như vậy, nhưng phần lớn bọn họ đều tự thuê phòng trọ hoặc ở ký túc xá, thời gian và tài chính đều dư dả.

Giản Hạnh thì không có những điều đó.

Tớ phải về. Cô nói.

Vậy thôi được, Hứa Lộ nói,

"Cậu đi đường cẩn thận nhé."

Ừm.

Buổi trưa trời vẫn còn nóng, khi về đến nhà, áo thun của Giản Hạnh đã ướt đẫm.

Giản Như và Lữ Thành không có ở nhà, bà ngoại vừa nấu ăn xong từ trong bếp đi ra, thấy cô thì cười nói:

"Về rồi à? Mau rửa tay rồi ăn cơm đi con."

Giản Hạnh đi vào phòng, Dạ, con ra ngay.

Cô vào phòng, thuận tay đóng cửa lại, ngồi xuống trước bàn học, đặt hai tay lên mặt bàn, vô thức cào nhẹ móng tay vài cái.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!