Không biết Lâm Giai và Hứa Lộ đã nói gì với Từ Trường Lâm, cuối cùng chuyện này cũng êm xuôi, Giản Hạnh cũng không nhúng tay vào, hai người mỗi người ngồi riêng một chỗ, viết bản kiểm điểm rồi về lớp.
Giản Hạnh nghe thấy có người nhắc đến tên mình, Lâm Giai đang ngồi trên ghế bỗng liếc mắt về phía này, cô không hề quay lại, mãi đến khi Hứa Lộ về chỗ ngồi, tiếng khóc mới vang lên, lại ở ngay bên tai Giản Hạnh, nhưng lần này cô một chút cũng không quan tâm.
Cả hai ngượng ngùng ngồi chung bàn, còn những người khác thì im lặng không nhắc đến chuyện trước đó nữa.
Giống như trở lại những ngày cô một thân một mình, Giản Hạnh cảm thấy nhẹ lòng sau giây phút bỡ ngỡ ngắn ngủi.
Bởi vì cô biết rất rõ, mối quan hệ này không phải do Hứa Lộ cắt đứt.
Nhưng nếu bản thân Giản Hạnh không tiếp nhận nó thì mối quan hệ bạn bè này trước đây đã chẳng có.
Vậy nên cô không cảm thấy đáng tiếc, tuy nhiên thỉnh thoảng trong lúc rảnh rỗi lại thoáng nhìn sang chỗ Hứa Lộ, nghĩ xem nên đối với cô ấy như thế nào mới phải.
Không biết ai lại đưa kết quả bài kiểm tra đó cho Hứa Lộ, lâm Giai rõ ràng không động vào nó.
"Giản Hạnh, tớ có mang nho từ nhà đến này, muốn thử không?" Lâm Giai không vào lớp mà đứng ngoài hành lang, đưa hộp cơm vào qua cửa sổ.
Bắt đầu từ lần trước, Lâm Giai đến tìm Giản Hạnh thường xuyên hơn, mọi người liền thắc mắc có phải hai người thân nhau rồi không?
Không phải Giản Hạnh không nghĩ tới việc từ chối, nhưng mỗi khi cô muốn nói chuyện đó, liền nhìn thấy ánh mắt chân thành của Lâm Giai.
Cô suy nghĩ một hồi, cuối cùng vẫn không cự tuyệt được.
Vì vậy chỉ có thể lễ phép nhận lấy, cười nói: "Cám ơn."
Lâm Giai dường như rất tuỳ tiện, cô rất tự nhiên mà chống cằm nhìn Giản Hạnh, sau đó vừa nhai vừa phồng má, lát sau lại đi về phía cửa. Giản Hạnh đột nhiên nghe thấy Lâm Giai nói: "Yo, Từ ca, ăn nho không?"
Giản Hạnh hơi khựng lại, quay đầu lại nhìn. Cô không nhìn Từ Chính Thanh, nhưng lại nghe thấy tiếng cười trong trẻo của cậu ta, Từ Chính Thanh đùa, nói: "Dì ấy lo cậu không cao nổi à?"
"Cậu thật không biết gì cả, này là bổ sung glucozo đó." Lâm Giai nói.
Từ Chính Thanh "Ồ" nói: "Hình như còn chữa được cả bệnh nói nhiều."
Lâm Giai tức giận muốn lấy lại nho trong tay Từ Chính Thanh, Từ Chính Thanh né tránh ném vào miệng, nói: "Cám ơn."
Đùa nghịch chân tay với bạn bè thân thiết cũng chẳng có gì đáng để nói.
Giản Hạnh vểnh tai lên, chú ý tới tiếng chân Từ Chính Thanh từng bước một đi tới bên cửa sổ, rồi cứ thế một mạch lướt qua.
Tháng 12 ở Hòa Huyện cũng không có gì đặc sắc. Gió, tuyết, sương mù và mưa có thể kéo dài cả tháng nhưng đến cuối mùa thì lại trời quang mây tạnh, thoạt nhìn mấy trắng hết cả một vùng. Bên ngoài trên dưới một màu tuyết phủ hết mọi nơi.
Giản Hạnh nằm nhoài lên trên lan can hành lang, nhìn xuống sân thể dục của trường, tất cả học sinh bên dưới đều đang bận rộn chuyển ghế ra sân, ai cũng đều đi về một hướng
"Học sinh bên dưới trông như một đàn cá mòi vậy." Một giọng nói đột nhiên vang lên bên tai cô.
Giản Hạnh thẳng người, quay đầu lại nhìn. Là Lâm Giai, cô hai tay buông thõng xuống dưới, cằm chống lên lan can, lưng rũ xuống, trên mặt không có biểu cảm gì..... Nhìn qua thì, có vẻ như có chút thờ ờ.
Giản Hạnh cong môi, đồng tình nói: "Có chút giống."
"Xuống đó không?" hình như Lâm Giai có chút buồn rầu mà thở dài? Cô liếc nhìn Giản Hạnh, nói: "Đi thôi, chúng ta cùng nhau làm cá mòi."
Giản Hạnh bắt gặp ánh mắt của Lâm Giai, trầm mặc hai giây, gật đầu nói: "Được, xuống đó làm cá mòi."
Dọc đường Lâm Giai gặp không biết bao nhiêu người quen, suốt đường đi đều chào hỏi, có vẻ nói rất nhiều, ra đến sân trường, cô tìm một chỗ ngồi trong khu của lớp mình, liền giật lấy chiếc ghế thấp nhỏ trên tay Giản Hạnh, đặt trước mặt, hỏi Giản Hạnh: "Cậu muốn uống gì không? Lát nữa nói với nhóm Lâm Hữu Nhạc đi mua đi."
Giản Hạnh lắc đầu nói không cần.
Lâm Giai "Ồ" một tiếng, xoay người cùng bọn họ Lâm Hữu Nhạc chạy đến hàng cuối cùng, giải thích vài câu. Giản Hạnh quay đầu nhìn lại, biết được chỗ ngồi của Lâm Giai, cô xuyên qua hơn chục người, bỗng ánh mắt đụng phải Hứa Lộ, trong vài giây, Giản Hạnh nhẹ nhàng quay đi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!