Thu Hằng trong mười năm qua đã phải học rất nhiều thứ, khổ sở nhất là luyện võ.
Đứng một canh giờ đối với nàng dễ như trở bàn tay, nhưng nàng còn năm người cần phải giết, thực sự không có thời gian để tận hưởng sự nhàn nhã này.
"Lục cô nương có thể bắt đầu rồi."
Thu Hằng im lặng một lúc, khiến Chu ma ma nghĩ rằng nàng không muốn làm, trong lòng liền nảy ra một nụ cười lạnh.
Cử chỉ, tư thái không chê vào đâu được thì sao chứ?
Khi nào học xong, tự nhiên bà sẽ quyết định.
"Xin Chu ma ma chỉ rõ cần học đến mức nào, là theo tiêu chuẩn của mấy vị tỷ tỷ, hay còn yêu cầu khác?"
Chu ma ma nghe vậy, sắc mặt lập tức trầm xuống: "Lục cô nương cứ làm theo lời nô tỳ.
Khi nào được, nô tỳ sẽ báo."
Thu Hằng lắc đầu: "Không có mục tiêu rõ ràng, ta sẽ ăn không ngon, ngủ không yên."
Thật là một lý do nực cười!
Sự kinh ngạc khi thấy Thu Hằng có phong thái không thua kém bất kỳ tiểu thư nào lập tức bị sự phẫn nộ vì cảm giác bị thách thức thay thế.
"Lục cô nương nếu giữ thái độ như vậy, xin thứ cho nô tỳ bất tài, chỉ đành mời lão phu nhân chọn người khác dạy dỗ."
"Vậy ta đi hỏi tổ mẫu." Thu Hằng quay người bước ra ngoài.
Chu ma ma ngây người một lúc rồi mới đuổi theo.
Con nha đầu này làm sao thế, không sợ uy ***** sao?
Khi rời khỏi Lãnh Hương Cư, Thu Hằng kín đáo liếc sang bên trái.
Những cành hoa khẽ rung, một tên tiểu đồng chạy nhanh về hướng khác.
"Thiếu gia, Lục cô nương ra ngoài rồi, trông như là đến Thiên Tùng Đường."
"Tốt lắm!" Thu Tùng reo lên, cầm theo ná cao su chạy theo.
Chu ma ma đuổi kịp Thu Hằng, hạ giọng cảnh cáo: "Lão phu nhân vừa giao nhiệm vụ dạy Lục cô nương học lễ nghi, giờ cô nương lại tới làm ầm lên, không sợ lão phu nhân trách phạt sao?"
Thu Hằng chậm rãi đi, vẻ mặt ngây thơ: "Ta muốn nói lý với tổ mẫu thôi mà."
Nói lý?
Đúng là con nha đầu ngu ngốc chưa từng được dạy bảo!
"Lục cô nương nghĩ kỹ đi, nếu khiến lão phu nhân không hài lòng, nô tỳ chỉ e phải nghiêm khắc hơn với cô nương."
Thu Hằng nghiêng đầu: "Nếu Chu ma ma không muốn kinh động đến tổ mẫu, chúng ta quay về Lãnh Hương Cư.
Sau này ta học hành nhẹ nhàng, ma ma dạy cũng nhàn hạ."
"Nô tỳ chỉ là người dưới, không có ý kiến gì." Chu ma ma lạnh lùng, từ chối ẩn ý xin nới lỏng của nàng.
Bá phủ có năm vị tiểu thư, kể cả Đại cô nương đã tiến cung, chưa ai dám không phục sự quản giáo.
Bà muốn xem Lục cô nương sẽ làm được trò gì ở chỗ lão phu nhân.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!