1. Cuối tuần
Những ngày gần đây thời tiết thành phố N đột nhiên thất thường không cách nào dự đoán được, mới mấy hôm trước còn mưa lớn một trận, thế nhưng qua hôm sau lại là trời xanh trong nắng rực rỡ, hai hôm nay lại chuyển sang nổi gió.
Hai người sống trong một chung cư cao tầng, cửa kính cao sát đất từ phòng khách thông ra ban công chưa kịp đóng chặt, lúc chập tối gió lớn ngoài ban công lùa vào, thổi loạn cả căn phòng, mấy tờ báo đặt trên bàn trà bị gió cuốn, vương vãi khắp nơi trên sàn.
Buổi tối Chung Khi tham gia một bữa tiệc, khi anh về đến nhà liền nhìn thấy Triển Nhược Lăng đang khom người trên sàn nhặt lại đồ. Anh để chìa khóa xuống, bước lại gần, "sao đồ đạc lại rải khắp nhà vậy?"
"Gió lớn quá, cửa sổ không đóng chặt." Triển Nhược Lăng vẫy tờ báo vừa nhặt được về phía anh.
Chung Khi lo lắng đầu gối của cô phải quỳ lâu sẽ khó chịu, vội kéo cô lên, "đứng dậy, em qua ngồi đi. Để đấy anh nhặt."
Triển Nhược Lăng đặt tờ báo xuống, đi rót cho anh một ly nước, "hôm nay anh về sớm thế?"
Chung Khi nhặt mấy tờ báo còn lại trên sàn đặt xuống bàn, ôm lấy cô, cúi đầu hôn cô một cái, "hơi vô vị, nên anh về trước. Tiểu Trịnh còn ở lại tiếp khách."
Cô kề sát vào anh, ngửi mùi rượu tỏa ra từ trên người anh, thoang thoảng rất nhẹ, "có vẻ tối nay anh không uống nhiều rượu."
Chung Khi từ phòng tắm đi ra, thấy cô đang ngồi tựa vào giường đọc sách, anh vừa lau tóc vừa hỏi cô: "Em vẫn chưa ngủ?"
Triển Nhược Lăng giơ tờ tạp chí trong tay, lật đến một chuyên mục trong đó cho anh xem: "A Khi, anh đọc bài viết này chưa?"
Anh là quản lý khách sạn, cô làm việc trong một công ty ngoại thương, vì vậy trong nhà có rất nhiều tạp chí chuyên ngành về tài chính và thương mại. Trên tay cô là tờ tạp chí tài chính hai người đặt mua thường kỳ, bên trong có một bài viết liên quan đến hoạt động thương mại Trung – Mỹ.
Chung Khi nhíu mày, "anh chưa đọc, sao vậy?"
Anh vắt khăn lên chiếc ghế bên cạnh giường ngủ, nhận lấy tờ tạp chí cô đưa ngồi lên giường bắt đầu đọc.
"Để em nói cho anh nghe."
Triển Nhược Lăng nói ngắn gọn quan điểm của hai bên trong bài viết cho anh nghe, sau đó hỏi: "Anh thấy thế nào?"
Chung Khi nghe xong tóm tắt của cô, nói: "Làm như vậy không thể giải quyết nội dung cốt lõi của vấn đề." Vừa nói anh vừa đặt tờ báo xuống tủ đầu giường.
Một tay Triển Nhược Lăng chống xuống giường, vẻ không phục lên tiếng: "Thế làm cách nào mới là tốt nhất? Anh nói thử nghe xem."
Hôm nay cô mặc một chiếc áo thun cổ chữ V, cổ áo thiết kế hơi sâu, có thể nhìn thấy rõ ràng xương quai xanh gợi cảm, phong cảnh tươi đẹp trước ngực hiện ra trong tầm mắt anh.
Chung Khi di chuyển mắt nhìn, "khó nói."
"Hả? Vì sao?" Triển Nhược Lăng khó hiểu.
Chung Khi hơi dùng sức, đem cô đặt dưới thân mình, đột nhiên nói: "Ngày mai là thứ bảy rồi."
"Đúng mà, thế thì sao?" Bất thình lình thay đổi chủ đề, khiến cô nhất thời không kịp hiểu ý tứ của anh là gì.
Giọng nói của anh trầm khàn, vô cùng gợi cảm, hơi thở của anh phả vào cổ cô ấm nóng, đôi mắt đen láy sâu không đo được, "ý của anh là ngày mai không phải đi làm, cho nên chúng ta nên đi ngủ sớm một chút, bà Chung à."
Anh xiết chặt hai tay, nhẹ nhàng hôn lên trán cô, làm cả người cô như tê dại.
Những ngón tay dài của anh linh hoạt trượt vào bên trong áo ngủ của cô, xâm chiếm đến đâu, khiến cô run rẩy đến đó, đôi môi nóng rẫy của anh lưu luyến trên bả vai trắng như tuyết của cô, để lại dấu hôn ở nơi đó.
Cô đưa tay chạm vào lồng ngực anh, đồng ý với anh.
Tiếp theo đó là sự hòa quyện, quyến luyến.
Sau khi cuồng nhiệt qua đi toàn thân Triển Nhược Lăng đều rã rời, mệt đến mức không còn sức để nói chuyện, Chung Khi ôm cô vào lòng, "mấy ngày nay hơi bận, qua đợt này chúng ta ra ngoài chơi vài ngày nhé."
Cô yên tâm nép vào vòng ôm mạnh mẽ của anh, nghiêng đầu hỏi: "Đi đâu?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!