Cảm xúc liên quan đến nghi thức của nụ hôn đầu tiên, Thượng Dương vẫn còn tràn đầy ảo tưởng về tình yêu của một chàng trai trẻ trong suốt ba mươi hai năm, không thể tránh khỏi từng tưởng tượng qua, còn không chỉ là một lần nữa.
Chỉ là giữa những hình ảnh tưởng tượng ấy, đối tượng về nụ hôn đầu tiên của anh đều là những cô gái có khuôn mặt mơ hồ không biết tên, cô gái ấy nếu theo thẩm mỹ của anh thì sẽ có bảy tám phần là một cô gái thuộc kiểu người dịu dàng.
Để tạo bầu không khí sẽ có hoa hồng, rượu vang đỏ, nến đỏ….
vân vân và mây mây.
Nếu không thì ít nhất phải có một chút khác biệt nào đó, trong bầu không khí lãng mạn ấy, anh sẽ vén mái tóc xoăn dài của cô gái lên một chút, sau đó hỏi: Anh có thể hôn em không?
Sau khi được đối phương gật đầu đồng ý thì liền có thể bắt đầu nụ hôn đầu tiên lãng mạn theo một cách tự nhiên a.
Mà trong hiện thực, lại là chính bản thân anh trả lời đối phương: Có thể.
Sau đó thì cũng không lãng mạn cho lắm.
Không có hoa hồng, rượu vang đỏ hay nến đỏ này kia, thậm chí còn chưa nói một lời yêu thương chính thức nữa.
Cách sự dịu dàng kia còn ở xa vạn dặm aaaaa.
Hiện tại là anh bị Kim Húc ấn lên trên vách kính trong phòng tắm, bị đối phương hôn đến thất điên bát đảo, trong đầu chỉ còn một đống hồ nhão a.
Lại còn mơ mơ hồ hồ bị hắn ôm từ trong phòng tắm đi ra, rồi không biết như thế nào liền vào phòng của anh, sau đó thì bị ấn ngã lên trên giường tiếp tục hôn, chờ đến khi thật vất vả mới khôi phục được một chút thần trí, thì anh lại vừa bị hôn vừa suy nghĩ.
Trong cả quá trình, anh cảm thấy bản thân mình không khác gì đang say rượu cho lắm, ý thức của anh chỉ dừng lại ở cảm giác luôn không ngừng hôn môi này.
Vũ trụ có bao nhiêu mênh mông, sinh linh có trăm vạn dạng người cùng với những quy tắc tiêu chuẩn tự nhiên của cảnh vụ…… Anh … đã không còn nhớ rõ cái gì nữa rồi.
Chính là, sao anh lại ở trên giường thế này?!
Ngoại trừ đầu óc không rõ ràng, anh còn rất mệt nga, tứ chi bủn rủn, chỉ muốn nằm bất động mà thôi.
Thì ra hôn môi cũng là việc cần phải có thể lực như vậy nha.
Người này còn muốn hôn đến khi nào đây? Cứ như vậy hôn đến hừng đông luôn sao? Ngày mai anh còn phải đi làm đó, đến đơn vị quẹt thẻ trước, sau đó lại tiếp tục phá án, thủ phạm chính của vụ án đe dọa còn chưa có sa lưới đâu……
Mà thôi, sao cũng được, cảm giác bị động khi hôn thế này cũng không tệ lắm, anh cảm thấy cả thể xác và tinh thần của mình đều lâm vào một loại trạng thái vui thích xưa nay chưa từng có, vừa thả lỏng lại vừa khẩn trương, vừa nguy hiểm lại vừa an toàn.
…… Từ từ? Đây là cái gì?
Lần đầu tiên anh rong chơi trong cảm giác này, tựa như bị hôn đến mê muội vậy, giống như mộng du mà giơ tay lên, muốn bắt được xúc cảm làm anh cảm thấy hoang mang kia.
Kim Húc: ……
Thượng Dương: ?
Kim Húc buông môi anh ra, mặt đỏ tai hồng nói: Cậu làm gì thế?
Thượng Dương: ……!
Anh rốt cuộc cũng phản ứng lại.
Kim Húc chật vật đứng dậy, đưa lưng về phía anh, nói:
"Tôi…… cậu mau ngủ đi."
Nói rồi hắn bước nhanh rời khỏi phòng của Thượng Dương, ngay sau đó truyền đến tiếng đóng cửa của phòng tắm ở bên ngoài.
Thượng Dương ngơ ngác một chút, lại không nhịn được mà cười ra tiếng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!