Chương 31: Đàn Ông Là Như Vậy!

Tiểu đội ba người nửa đường vòng lại, không đến phòng làm việc của Bách Đồ nữa, nhưng cũng không trực tiếp đến thẳng nhà của nam thần.

Nguyên nhân là vì quà tặng đe dọa lần này đặt ở trước cửa nhà của Bách Đồ có chút đặc thù.

Tại một bệnh viện thú cưng nào đó.

Bách Đồ đội nón cùng đeo khẩu trang, gần như che kín cả khuôn mặt, chỉ là vẫn không thể che giấu khí chất đặc biệt cùng dáng người nổi bật của anh ấy.

Chờ khi ba người Kim Húc vừa lên lầu đã thấy một mình nam thần đang ngồi chờ ở bên ngoài phòng phẫu thuật.

"Xin lỗi, tôi không thể giữ nguyên vật chứng theo như lời công an Thượng dặn dò." Bách Đồ áy náy giải thích,

"Chuyện xảy ra rất bất ngờ, tôi không kịp suy nghĩ nhiều, chỉ sợ nếu như mình chậm một bước thì nó sẽ mất mạng mất."

Đôi mắt lộ ra phía trên khẩu trang của anh ấy có chút đỏ lên, không biết là vì sốt ruột hay là vì phẫn nộ, mà cũng có lẽ là cả hai.

Hôm nay Bách Đồ ở nhà nghỉ ngơi thì có người ấn chuông cửa, nhưng khi anh ấy ra mở cửa thì bên ngoài lại không có ai, ngoài cửa chỉ đặt một cái thùng giấy.

Bên trong là một bé mèo cả người đầy máu, móng vuốt cùng lỗ tai đều bị cắt rời, còn có vết bỏng ở quanh miệng, toàn thân run rẩy, nhưng, bé mèo vẫn còn sống..

Thượng Dương nuôi chó đã nhiều năm, mỗi lần nghe chuyện ngược đãi chó mèo thế này, thì trong lòng vô cùng khó chịu, phải lập tức hít sâu mấy lần để ổn định lửa giận.

Khúc Liệu Nguyên cũng không đành lòng nghe tiếp nữa, nói:

"Chờ khi bắt được tên bi3n thái kia, nhất định phải trừng phạt gã thích đáng mới được!"

"Anh ở một mình sao? Trong nhà còn có người nào khác hay không?" Kim Húc hỏi Bách Đồ,

"Còn thùng giấy chứa bé mèo kia, là để lại trong nhà hay đã mang đến đây rồi?"

Bách Đồ nói:

"Trong nhà tôi không có ai. Tôi cũng không dám đem bé mèo ra ngoài, cho nên liền trực tiếp mang cả thùng giấy đến đây. Hiện tại cái thùng giấy kia đang ở trong xe của tôi, cho đến bây giờ, chỉ có một mình tôi đụng vào, không biết có phá hư manh mối hay không nữa."

Kim Húc gật gật đầu, tình cảnh này cũng là bất đắc dĩ, nói:

"Hiện tại có thể dẫn chúng tôi đến xem không? Ngoài ra, còn phải đến nhà anh một chuyến nữa."

"Có thể, vất vả cho các anh rồi."

Bách Đồ nói,

"Trợ lý của tôi cũng sắp đến rồi, nơi này sẽ giao cho cậu ấy vậy."

Bởi vì không yên tâm về bé mèo nhỏ này, nên vừa rồi Bách Đồ đã gọi trợ lý đến đây trông chừng.

Khi ra đến bên ngoài, Bách Đồ mở cốp xe của mình, lộ ra một cái thùng giấy mà cả phần đáy đều bị máu nhiễm đỏ.

Thượng Dương chỉ nhìn thoáng qua thì liền lui qua một bên.

Khúc Liệu Nguyên cau mày, lấy bao tay đeo vào, hỏi Kim Húc nói:

"Tôi sẽ mang đi, mang đến phân cục làm kiểm tra a?"

Trên thùng giấy còn có dấu vết gì đó mà mắt thường nhìn không ra hay không, vẫn là nên giao cho bộ phận kỹ thuật vậy.

Kim Húc nói:

"Được rồi, vậy cậu đi đi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!