Chương 3: Người Khác Đều Gọi Tôi Là Anh Chỉ Có Cậu Không Gọi!

Trời gần về tối, sắc trời âm u, gió se lạnh, không lâu sau đó mưa bắt đầu rơi, lẫn trong từng giọt mưa còn kèm theo bông tuyết.

Ở vùng ngoại ô nơi phát hiện ra thi thể người đàn ông, công an kéo dây cảnh giới, một số xe cảnh vụ đậu xung quanh, dựa vào đèn xe và đèn pin chiếu sáng, công an hình sự cùng pháp y đều đã tới hiện trường.

Cách nơi phát hiện thi thể mười mấy mét là đường quốc lộ cấp thị xã, hai bên quốc lộ mọc đầy cỏ dại cao quá đầu người, còn kéo dài gần trăm mét, bình thường sẽ không ai tùy tiện vạch cỏ hoang mà đi vào trong.

Người báo án là mấy phượt thủ xe đạp, có nam có nữ, trong đó có một nam sinh do quá mót, cũng vì né nữ sinh mới vào trong bụi cỏ đi tiểu, trong lúc vô ý phát hiện ra thi thể.

Sau khi khám xét hiện trường, bước đầu có thể xác định thời gian tử vong của người chết là từ hai đến ba ngày, trên người không có giấy tờ nào có thể chứng minh thân phận.

Nơi này hẳn không phải là hiện trường vụ án đầu tiên, hung thủ đã đem xác đến đây rồi ném xác phi tang.

Địa điểm vứt xác đã vượt qua phạm vi quản lý của đồn công an Tùng Sơn, nhưng vừa lúc lại trực thuộc bên trong khu vực quản lý của phân cục Nguyên Bắc.

Công an phá án có mặt tại hiện trường nhìn thấy là phó cục Kim Húc đến đây cũng không cảm thấy quá bất ngờ.

Tiểu Kim tới rồi à.

Đại đội trưởng hình sự Lịch Kiệt đến chào hỏi.

Sư phụ. Kim Húc vội vàng gọi.

Hắn từng ở đại đội hình sự hơn bốn năm, sau đó vì lý do sức khỏe nên được điều động chức vụ đến đồn công an hiện giờ, bởi vậy các thành viên trong đội điều tra hình sự cơ hồ đều là quen mặt hắn, đội trưởng Lịch Kiệt là cấp trên trước kia kiêm sư phụ của hắn.

Lịch Kiệt nhanh chóng giải thích tình huống trước mắt, nói:

"Cục thành phố cũng phái người tới, đang trên đường đến."

Liên quan đến mạng người, đặt ở bất cứ nơi nào cũng đều là vụ án quan trọng.

Kim Húc gật gật đầu, đi về phía pháp y đang vây quanh thi thể để tiến hành khám nghiệm ban đầu, hỏi:

"Hiện trường còn phát hiện gì khác không?"

Lịch Kiệt nói:

"Có phát hiện mấy dấu chân, phải loại trừ mấy người báo án trước nên cần một chút thời gian."

"Người báo án có vấn đề gì không?"

Kim Húc nói.

Trong nhiều vụ giết người, người bị nghi ngờ nhiều nhất thường là người báo án.

"Trước mắt xem như không có, mấy đứa trẻ thường xuyên hẹn nhau cùng đi đạp xe, chúng đều bị sợ hãi." Lịch Kiệt nói.

Hai người tới gần thi thể, pháp y đang làm việc, Kim Húc dùng đèn pin nhẹ nhàng chiếu vào mặt người chết, thoáng chốc sắc mặt khẽ biến.

Lịch Kiệt nhạy bén nhận ra được, hỏi:

"Làm sao vậy? Quen à?"

Kim Húc nói:

"Không quen. Vốn cho rằng là người quen."

Trận mưa tuyết này đã làm tăng thêm độ khó cho công tác điều tra bên pháp y và công an hình sự, để tránh việc chứng cứ ở hiện trường bị phá hư, chỉ có thể cố gắng hết sức mà đẩy nhanh tốc độ.

Công an nhân dân đang tìm kiếm chứng cứ trong bụi cỏ đã có phát hiện mới, gọi Lịch Kiệt ở trong bộ đàm, Lịch Kiệt lập tức đi qua.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!